AMBER: KIẾP HỒNG NHAN - Trang 75

- Xéo ngay tức khắc! - Cô kêu lên.

- Tôi đi đây, tôi đi đây! Đừng có làm gì ầm ĩ lên.

Cúi nhặt cái mũ rơi xuống trong lúc giằng co, Almsbury ra cửa. Tay để

lên quả đấm, anh quay lại nhìn. Amber, hai tay để lên háng, nhìn anh trừng
trừng, nhưng những giọt nước mắt đã lóng lánh trong cặp mắt, cô cố gắng
giữ cho khỏi bật ra tiếng khóc.

- Một câu nữa thôi, cưng ạ, trước khi đi! Trái hẳn với những điều cô

Sarah đã nói với cô, một người đàn ông không chửi cô khi hắn đề nghị chăn
gối với cô. Nếu cô trung thực với bản thân, cô sẽ lấy đó làm hãnh diện. Vì
nếu có một điều mà không bao giờ một người phụ nữ có thể tha thứ được
cho thằng đàn ông, là hắn không có ý định muốn ngủ với mình. Thôi tôi
không muốn quấy rầy cô thêm nữa. Xin chào!

Anh cúi đầu và mở cửa ra toan bước đi.

Amber vẫn đứng nguyên nhìn anh như một cô cháu gái mà ông chú lớn

tuổi hơn dạy cho những điều bí mật của phép xã giao. Cô bắt đầu tự nhủ là
cái thứ đạo đức nông thôn của cô ở đây, tại Luân Đôn này, không còn hợp
thời nữa, cũng như cái váy len xanh và cái váy trong bằng vải bông sọc của
cô; bằng một cử chỉ xúc động và lưỡng lự, cô chìa bàn tay ra cho anh và
tiến lên vài bước:

- Thưa ông, xin ông đừng đi. Em lấy làm ân hận… Nhưng…

- Nhưng cô yêu Bruce lắm phải không?

- Vâng.

- Và cô có thấy là cô không thể nào ngủ với ai khác! Như vậy, cưng ạ,

một ngày kia cô sẽ phát hiện thấy là điều đó không có làm thay đổi gì cả?
Và trong trường hợp đó… Thưa bà, tôi xin phục vụ bà!

Anh lại chào một lần nữa.

Phân vân khó xử, cô nhìn anh, không biết làm thế nào. Bởi vì, cứ cho

trong một chiều hướng, hãnh diện về đề nghị của anh, cô không thể tin

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.