Con trai Ngài, Rahula, cũng quí mến Ngài lắm, đòi đi theo, bảo: “Cái bóng của
Ngài mát mẻ làm sao”. Thân mẫu Rahula muốn cho con sau này làm vua, nhưng
Phật nhận cho cậu ta vào tăng hội. Người ta lựa một hoàng tử khác, Nanda
,
làm thế tử, nhưng chưa làm lễ tấn phong xong thì Nanda cũng đi tìm Đức Phật,
xin phép được vô tăng hội. Hay tin đó, phụ vương Suddhodhana rất rầu rĩ, bèn
xin Phật một ân huệ: “Khi Ngài bỏ nhà đi, tôi đau lòng lắm; rồi tới Nanda thì
cũng vậy, tới Rahula còn hơn Nanda nữa. Lòng thương con làm đứt da thịt, bắp
thịt, thấu tới tuỷ. Vậy xin Ngài ra lệnh cho các đệ tử của Ngài đừng nhận một
thanh niên nào vô tăng hội nếu cha mẹ không cho phép”. Phật nhận lời và từ đó,
phải có phép của cha mẹ mới được qui y.
Tôn giáo đó, theo nguyên tắc không có tu sĩ, vậy mà ngay từ hồi đầu, chế độ
tăng viện đã phát triển mạnh gần như đạo Bà La Môn rồi. Sau khi Phật tịch ít
lâu, chư tăng cũng giàu có, mập mạp gần bằng bọn tu sĩ Bà La Môn. Các tín đồ
đầu tiên trong tăng hội một phần là các cựu Bà La Môn và con em các phú gia ở
Bénarès và các thành phố chung quanh Bénarès. Những bhikkhu (Tì khưu) đó
thời còn Đức Phật, sống một cách đơn giản. Họ chào nhau và chào mọi người
hỏi chuyện họ bằng một câu ý nghĩa rất đẹp: “Vạn vật an lạc”. Họ phải giữ ngũ
giới; họ lại phải dẹp mọi dị kiến mà khuyên người khác hoà giải; họ phải luôn
luôn tỏ lòng thương mọi người và mọi loài vật; họ phải tránh mọi thú vui về xác
thịt, về ngũ quan, tránh nhạc, vũ, hát tuồng, các trò chơi, sự xa xỉ, nói chuyện
phiếm, tranh luận, đoán cát hung, hoạ phúc; họ tuyệt nhiên không được đi lại
với đàn bà, tránh mọi sự dâm dục, hoàn toàn chế dục. Vì mềm lòng trước lời
năn nỉ, Phật cho phép phụ nữ vô tăng hội nhưng Ngài ân hận hoài về sự nhu
nhược đó. Ngài bảo: “Ananda, nếu trước kia ta không cho đàn bà vô tăng hội thì
tôn giáo giữ tính cách thuần khiết được lâu, chánh pháp ít gì cũng đứng vững
được ngàn năm. Nhưng ta lỡ cho phép họ thì chánh pháp chỉ giữ được không
quá năm trăm năm”. Ngài có lí. Đại tôn Sangla (Tăng già) hiện nay vẫn còn
nhưng từ lâu không còn theo đúng lời dạy của Phật nữa, đã hoá đồi bại, nhiễm
thuật phù thuỷ, tin vô số dị đoan và thờ đủ các thứ thần.