ÂN HỮU TRỌNG BÁO - Trang 186

mê hoặc vậy, không kìm được muốn hôn cậu. Mạnh Ân đối diện với ánh
mắt của hắn, cũng hơi ngơ ngác.

Ở đây chẳng chỗ nào có kiến trúc tuân theo quy chuẩn, mọi người xây

bừa đắp bừa, có thể hình dung khung cảnh là một căn nhà có mái ngói bẩn,
bừa, xấu trong thôn làng ở nội thành, vậy mà bầu không khí giữa hai chàng
trai lại có phần khác biệt.

Nhưng đúng lúc này, một chiếc túi nilon đựng vỏ măng và vỏ diếp

ngồng từ cửa sổ tầng trên của căn nhà cạnh bên ném xuống, lạch cạch một
tiếng rơi ngay bên cạnh Hàn Trọng Viễn. Tức khắc, giọng nói của một
người đàn bà trung niên vang lên: “Lý Thục Vân! Trên mái nhà bà có một
thằng trộm đang nằm nè, bà mau ra đây bắt trộm đi!”

“…” Sắc mặt Hàn Trọng Viễn lập tức đen kịt.

Hàn Trọng Viễn tốn rất nhiều công sức mới chạy ra khỏi ngõ nhỏ kia,

sau đó tìm một khách sạn gần đó tắm rửa mấy lần liền – trước đấy để gặp
được Mạnh Ân, hắn đã chịu đựng cái mái nhà đáng sợ kia, nhưng giờ chỉ
cần nhớ lại là toàn thân đã thấy khó chịu, hận không thể lột cả một tầng da
khỏi người mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.