khuôn mặt trẻ thơ thuộc thế hệ X từ thung lũng
Silicon chuyển tới một ngân hàng đầu tư mới vừa
khai trương dưới khu thương mại. Từ hai tháng nay
cứ mỗi tối thứ sáu anh ta lại đề nghị kết hôn và mỗi
tối thứ sáu Julia lại khước từ.
Đi xa hơn vào chỗ tối của quán rượu, Julia cảm
thấy một cảm giác xa lạ. Sự điên dại thô tục bình
thường của ngày cuối tuần có vẻ như bắt đầu sớm
hơn, tạo ra một phong cách thậm chí còn quái dị hơn
cho buổi tối. Tối nay ở đây dường như có nhiều
người lạ hơn, những thương nhân trên phố đến dự hội
nghị hoặc một buổi họp mặt về bán hàng có tính chất
quốc gia. Lần đầu tiên nếu cô còn nhớ thì số khách lạ
vượt quá số khách thường xuyên.
Từ làn khói thuốc dày đặc, Julia tự hỏi không biết
những lời cảnh báo của bác sĩ trưởng ngành y tế công
cộng Hoa Kỳ có bị bỏ qua như một trò đánh lừa độc
ác không. Hòa với mùi khói thuốc là mùi bia lẫn mùi
thịt nướng vỉ, mùi nước hoa và mùi mồ hôi, mùi của
đoàn người đi săn.
Cuối cùng cô cũng vượt qua được những phiền hà
trong quán, đang đi giữa những cặp khiêu vũ thì cô
phát hiện ra họ đang ngồi chen chúc ở một cái quầy
tựa vào bức tường phía sau.
“Gọi những người vắng mặt ra đây”, Paul Stanton
la lớn đủ cho cả nửa phòng nghe. “Bọn anh nghĩ là
vắng em rồi. Em có nhận được tin nhắn của anh
không ?”
Ở tuổi ba mốt, Paul Stanton trông như vẫn còn là
học sinh phổ thông. Cao, gầy với nụ cười méo xệch,
mái tóc nâu đỏ lòa xòa trước trán, anh vẫn cân nặng
như số cân của anh hồi mới ra trường. Anh có thể ăn