ÁN MẠNG DƯỚI ĐÁY HỒ - Trang 18

soquefort) nêm nếm theo kiểu các nông trại, trong khi
Paul gọi gà và sườn như thường lệ.

Lizzie nói cô ta muốn ăn sườn bò đút lò còn hồng

đào, còn John thì gọi sườn non.

“Sao cô không mang đến cho chúng tôi một chầu

khác ?” Paul hỏi và cười toe toét với cô tiếp viên.

“Để chúng tôi xem.” Darlene nói, “Hai bia, một

côc-tay margarita (Cốc-tay với rượu tequila) và cái gì
mà lúc nào quý khách cũng gọi nhỉ ?" Cô nhìn Julia
một lát. “Một vốt-ka mát-ti-ni. Không có đá.”

“Darlene, cô là một cuốn bách khoa toàn thư

sống”, Paul nói.

Darlene nheo mắt với Paul, đóng tập giấy lại và

lui bước. Julia thấy mặt cô ta đỏ lên khi liếc nhìn
Paul.

“Cái gì ?” Paul ngượng ngùng nói “chỉ là Darlene

thôi mà.”

“Này cô gái, để bọn tôi thử cái nhà vệ sinh nữ”,

Lizzie nói.

Julia và Lizzie là bạn thân từ hồi lớp chín. Trở lại

cái thời đó, trong hai đứa thì Lizzie xinh hơn. Bọn họ
đều mười bốn và Julia sắp trải qua giai đoạn dậy thì,
dư ra ba mươi cân và những mảng mụn đỏ lớn.
Nhưng sang lứa tuổi hai mươi hai mấy mọi thứ đã
thay đổi, Julia đã hết bị béo phì tuổi nhỏ, mặt cô láng
o, đôi má đã từng múp míp phẳng ra khi cô nẩy nở
một nhan sắc tự nhiên, nhan sắc mà mỗi năm mỗi dẹp
hơn. Không phải là Lizzie trông không xinh. Cô ta
xinh đẹp. Cô ta cũng có một sự quyến rũ lôi cuốn bọn
đàn ông như mật và ruồi vào một đêm hè nóng nực.
Julia thường băn khoăn không biết John làm cách nào
để xua bọn đàn ông lúc nào cũng đến chơi chỗ vợ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.