ÁN MẠNG DƯỚI ĐÁY HỒ - Trang 211

“Sao không ? Tớ không nghĩ ra được một lý do

nào hợp lý hơn để say. John chết. Paul chết. Chỉ còn
cậu và tớ như ngày xưa.”

“Có một sự khác biệt lớn. Có một gã điên cuồng

giết người ở bên ngoài và chúng ta ở trong cái danh
sách nạn nhân ngắn ngủi mà gã đến viếng.”

“Thế thì để tớ nói thẳng,” Lizzie nói. “Cậu xuống

đó với cái xe và cái gì, không có cái xác ? Vì thế cậu
cho rằng hắn ta còn sống và đã ra ngoài giết mọi
người. Nếu cái xác rơi ra khỏi xe thì sao ? Hoặc có
những con rùa cắn hắn. Cậu biết hồ chứa đó đầy cả
loài rùa ăn thịt. Chúng có thể xé toạc cánh tay cậu.
Có lẽ chúng còn ăn được cả món bò hầm.”

“Thế cậu giải thích những chuyện đã xảy ra như

thế nào ?”

“Được,” Lizzie trả lời và giơ cao ly rượu Scotch

trước khi uống một ly khác. “Không đề cập đến
chuyện đồng hồ. Hãy tự hỏi điều gì đã xảy đến cho
cái đồng hồ quý giá của cậu ?”

“Cô muốn nói cái này ư ?”
Giọng nói của Bruce làm Lizzie đánh rớt ly rượu.

Julia nhảy dựng lên khỏi ghế. “Á á á á ”

Bruce đưa cái đồng hồ bằng vàng ra trước mặt.

Tay kia là khẩu súng và nó chĩa ngay Lizzie.

“Ôi Chúa ơi !” Julia kêu lên và lùi lại chỗ tường

nhà bếp.

Mắt Lizzie mở lớn, cô đứng dậy khỏi bàn và lùi

lại chỗ bệ bếp. Bruce đi về phía Lizzie. Đó là lần đầu
tiên từ khi quen biết với Lizzie, Julia thấy sự sợ hãi
thực sự trong mắt Lizzie. Sợ hãi và còn điều gì khác
nữa, một vẻ mặt mà Julia chắc rằng cô đang hiểu sai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.