ÁN MẠNG DƯỚI ĐÁY HỒ - Trang 45

Julia cảm thấy lẫn lộn một cảm giác giận dữ và

muốn giúp đỡ kẻ khác đang trào lên trong cô. Nhưng
cô không nhúc nhích. Nếu họ từ chối, Lizzie có thực
sự sẽ bắn chính mình không ? Lúc này cô không
chắc. Có một tia nhìn xa lạ trong mắt Lizzie tựa hồ
như cô đã rẽ qua một hướng đi tinh thần khác. Nhưng
đã quá muộn để quay trở lại.

“Nào, mọi người,” John nói. “Đừng bỏ rơi chúng

tôi ở đây. Các bạn là những người bạn đích thực mà
chúng tôi có được. Thằng đó định bắt cóc vợ tôi. Các
bạn biết đó, tôi sẽ làm điều này cho các bạn nếu có
bất cứ chuyện gì tương tự như vậy xảy ra với Julia.
Đừng để tai nạn khủng khiếp này phá hủy mọi thứ
mà chúng ta có được. Chúng ta là như những người
bạn tốt nhất và điều đó nghĩa là khi có một thử thách
thổ tả nào đó xuất hiện, chúng ta sẽ có mặt vì nhau.
Nào anh bạn, tôi tin là thử thách đó đã tới".

Lizzie nhìn chằm Julia và Julia cũng nhìn chằm

chằm cô ta trở lại. Cô nghĩ cô thấy được điều gì đó
ám muội đằng sau đôi mắt của Lizzie nhưng cô
không chắc. Lúc ấy tựa như mây mù đã tan đi, Lizzie
hạ súng xuống và cất vào bóp. Rồi cô ta đi đến phía
sau chiếc xe trắng, đặt hai bàn tay lên thùng để hành
lý. John mở cánh cửa xe phía bên tài xế, trả chiếc xe
về số không rồi anh ta đứng về một bên sẵn sàng để
đẩy. Lizzie nhìn qua Julia và Paul.

“Mẹ kiếp nó,” Paul nói lúc anh đi qua và gặp

Lizzie ở sau xe, anh để hai bàn tay lên thùng xe. Khi
ấy cả hai người nhìn Julia.

Cô cảm thấy như trời đất quay cuồng chung

quanh và bằng cách nào đó cô trở nên cách biệt với
hiện thực của cuộc sống hàng ngày. Điều này không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.