MẶT NẠ TỬ THẦN ĐỎ
(The Mask of the Red Death)
“Tử Thần Đỏ” đã hoành hành tại miền này từ lâu.
Từ trước đến giờ chưa có bệnh nào nguy hại hay trông kinh khủng như
vậy. Máu là dấu hiệu của chứng bệnh đó - cái màu đỏ của máu. Con bệnh
đau một cách dữ dội và bỗng nhiên có cảm giác như trí não đang quay cuồng
trong đầu, rồi máu rỉ ra trên da, dù da không đứt, không nứt, và toàn thân đột
nhiên suy bại. Những vết chấm đỏ trên người và nhất là trên mặt bệnh nhân
vĩnh viễn tách hẳn y với đồng bào của y. Và cơn bệnh từ đầu chí cuối không
lâu quá nửa giờ đồng hồ.
Nhưng Nam tước Baron Prospero vẫn sung sướng, khoẻ mạnh và khôn
ngoan. Khi một nửa dân số trên mảnh đất của ông đã chết. Ông liền tụ tập
một ngàn người bạn thân, khỏe mạnh và vui tính, rồi cùng họ rời đi thật xa,
tới một trong số những dinh thự của ông. Đó là một dinh thự to lớn và đẹp
do chính ông vẽ kiểu. Quanh dinh thự ấy có một bức tường cao và chắc chắn
bao bọc. Tường ấy lại có cửa bằng sắt. Khi đã vào trong dinh rồi, mọi người
liền lấy lửa nung đỏ sắt cửa và gắn liền chúng lại để chẳng có khóa nào có
thể mở được nữa. Họ muốn từ đấy chẳng còn ai có thể ra hay vào nơi đó
được. Trong dinh thự, có đủ lương thực. Họ có thể quên chứng bệnh kia ở
đây. Họ phó mặc cho thế giới bên ngoài tự lo lấy thân. Họ đâu có dại gì mà
nghĩ ngợi và buồn cho thế giới ấy. Chủ nhà đã lo đủ mọi thứ cần thiết cho
mọi thú vui của họ. Có âm nhạc, khiêu vũ, sắc đẹp và rượu ngon. Tất cả
những thứ đó đều có trong dinh, và trong dinh ấy họ sẽ được yên ổn. Bên
ngoài bức tường kia là “Tử Thần Đỏ”.
Họ sống ở đó đã được năm sáu tháng. Vào khoảng cuối thời gian ấy, Nam
tước Baron Prospero tổ chức cho các bạn của ông một buổi đại tiệc hóa