ÁN MẠNG Ở NHÀ MỤC VỤ - Trang 179

23

Trên đường về nhà, tôi đề nghị Griselda đi vòng qua chỗ khai quật. Tôi nóng
lòng muốn xem cảnh sát đã vào cuộc chưa và đã phát hiện được gì. Tuy
nhiên Griselda còn nhiều việc ở nhà phải lo, vì thế tôi đi một mình.

Tôi gặp cảnh sát Hurst đang làm nhiệm vụ ở đó. Anh ta báo:
“Chưa có manh mối nào hết mục sư à, nhưng tụi nó chỉ cất giấu ở đây

thôi.”

Thoạt tiên anh ta làm tôi hơi lúng túng vì phát âm từ ‘cất giấu’ thành ra

‘bắt giữ’

*

, nhưng rồi tôi lập tức hiểu anh ta muốn nói gì.‘

“Tui nói mục sư nghe nha, cái bà chẻ kia còn đi chỗ nào khác khi rừng

theo đường mòn này! Đường này dẫn tới nhà ông Protheroe, dồi tới đây nữa,
đúng hông?”

“Ta nghĩ có lẽ Thanh tra Slack không thèm làm một việc đơn giản là trực

tiếp thẩm vấn cô ấy đó thôi,” tôi đáp.

“Ổng không muốn làm cô kia hoảng sợ,” Hurst nói. “Những gì cô ta viết

cho Stone cũng như ông kia viết cho cô ta có thể giúp tìm ra manh mối —
nhưng một khi cô ta biết ý định của tụi tui thì cô ta sẽ im lặng giấu giếm như
dzậỵ đó.”

Hai chữ cuối này, Hurst lại phát âm thành ‘gì đó’, nhưng bản thân tôi lại

ngờ cô Gladys Cram chẳng bao giờ biết im lặng theo kiểu anh cảnh sát này
mô tả. Không thể hình dung khác hơn là lúc nào cô gái này cũng vào lỗ tai
ra lỗ miệng.

“Khi một người là tên lừa đảo thì ta phải biết vì sao nó lừa đảo chứ,” cảnh

sát Hurst lên mật kẻ cả.

“Đương nhiên rồi,” tôi nói.
“Và phải tìm cho ra câu trả lời ở chỗ khai quật này nè — hoặc ở chỗ khác,

coi tại làm sao thằng đó nó quậy tưng như vầy!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.