ÁN MẠNG Ở NHÀ MỤC VỤ - Trang 204

Tôi kể cho Haydock nghe phát hiện mới về Stone. “Một tên trộm cao

cấp,” ông bình luận. “Chà, điều này sẽ làm sáng tỏ nhiều việc đây. Hắn ta đã
nghiên cứu kỹ bài bản, nhưng theo tôi thì đôi lúc hắn ta cũng sơ hở. Đã có
lần Protheroe suýt bắt quả tang hắn rồi ấy chứ. Hẳn mục sư nhớ việc họ đã
cãi nhau. Còn về cô gái thì mục sư nghĩ sao? Cô ta có dính vào vụ này
không?”

“Tôi chưa thể kết luận. Riêng về phần mình, tôi nghĩ cô ấy không liên

can.”

Rồi tôi nói thêm: “Cô ta dốt đặc ấy mà.”
“Ồ, tôi không nghĩ vậy đâu. Cái cô nàng Gladys Cram ấy, cô ta sắc sảo

khôn ngoan lắm. Loại người cực kỳ mạnh khỏe, chẳng bao giờ làm phiền
đến ngành y chúng tôi.”

Tôi bảo Haydock rằng mình đang lo lắng về Hawes, và tôi thiết tha mong

cậu ấy đi đổi gió và nghỉ ngơi thực sự.

Bác sĩ có vẻ lảng tránh khi tôi nói chuyện này, và câu trả lời của ông

không mấy thật lòng. Ông chậm rãi đáp: “Vâng, tôi nghĩ thế là tốt hơn cả.
Khốn khổ cho Hawes! Thật đáng thương.”

“Tôi thấy ông không ưa cậu ta.”
“Đúng là không ưa — một chút xíu thôi. Nhưng với những người mình

không thích thì tôi lại thấy thương hại cho họ.” Bác sĩ dừng một lúc rồi nói
tiếp: “Thậm chí với Protheroe tôi cũng thấy thương hại. Khổ thân ông ta —
có mấy người quý mến ông ấy đâu. Quá thẳng tính mà cũng tự tin quá mức,
hai thứ ấy hợp lại thì quả là khó ưa. Ông ta bao giờ cũng thế — ngay từ hồi
còn trẻ.”

“Vậy ra ông quen ông ta từ hồi ấy kia à?”
“Ồ vâng! Khi ông ta sống ở Westmorland thì tôi có phòng khám ở cách đó

không xa. Từ ấy đến nay đã lâu lắm, gần hai mươi năm rồi.”

Tôi thở dài. Hai mươi năm trước thì Griselda chỉ mới năm tuổi. Ôi, thời

gian quả là kỳ quặc…

“Đó là tất cả những gì ông đến để nói với tôi sao, mục sư Clement?”
Tôi giật mình ngước lên. Haydock đang nhìn như xoáy vào tôi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.