ÁN MẠNG Ở NHÀ MỤC VỤ - Trang 245

khiến con cắt rạch bức chân dung cũ của mẹ để trên tầng áp mái. Vì con sợ
rằng cảnh sát sẽ gí mũi vào và thu giữ tranh rồi nhận ra người trong tranh.
Theo con bác sĩ Haydock cũng khiếp vía vì có lúc bác ấy nghĩ mẹ đã giết bố.
Mẹ con giờ đã — tuyệt vọng rồi, bà chả sợ hậu quả đâu.”

Cô ngập ngừng.
“Thật là lạ, hai mẹ con con như đã thân thuộc với nhau tự bao giờ, còn bố

với con thì lại không hề như thế. Nhưng mẹ thì — à mà thôi, dù sao thì hai
mẹ con con cũng sẽ ra nước ngoài sống với nhau. Con sẽ ở bên mẹ đến —
đến phút cuối…”

Cô gái đứng dậy và tôi cầm lấy tay cô.
“Chúa phù hộ hai người,” tôi nói. “Ta mong những điều tốt đẹp sẽ sớm

đến với con Lettice ạ.”

“Nhất định là thế,” Lettice gượng cười đáp. “Nhưng đến giờ vẫn chưa có

gì — phải không thưa mục sư? Nhưng thôi, con cũng chẳng trông mong gì
nhiều. Tạm biệt, mục sư Clement. Mục sư lúc nào cũng rất tử tế với con —
mục sư và cô Griselda.”

Griselda!
Tôi đã thừa nhận với Griselda việc lá thư nặc danh đó khiến tôi bối rối

đến độ nào. Thoạt đầu nàng cười phá lên, nhưng sau đó nghiêm túc lên lớp
cho tôi một trận.

“Tuy thế,” nàng nói thêm, “từ nay em sẽ tỏ ra thật chín chắn và kính sợ

Thiên Chúa — giống như nhóm Pilgrim Fathers

*

ấy.”

Tôi chẳng thể hình dung Griselda có điểm nào giống nhóm Pilgrim

Fathers cả.

Nàng tiếp tục:
“Len này, cuộc sống của em sắp ổn định lâu dài, và mình cũng vậy nữa,

mình sẽ trẻ ra cho mà xem — chí ít là em mong thế! Khi chúng ta có con thì
mình không thể xem em là trẻ con được nữa. Mình ạ, giờ đây em quyết định
sẽ trở thành ‘người vợ và người mẹ’ thật sự (như trong sách hay nói ấy)
cũng như lo quán xuyến việc nhà. Em đã mua hai cuốn sách viết về tề gia
nội trợ và tình mẫu tử, và nếu mấy thứ đó không khiến em trở thành mẫu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.