ÁN MẠNG Ở NHÀ MỤC VỤ - Trang 45

tạo chứng cứ ngoại phạm cho anh ta. Nhìn xem Thanh tra Slack rơi vào bẫy
ra sao.”

“Mình sai rồi Len. Lawrence biết chuyện cái đồng hồ ấy chạy nhanh mà.

Anh ta thường bảo là, để mục sư luôn đúng giờ! Lawrence không bao giờ
phạm sai lầm là chỉnh đồng hồ lùi lại sáu giờ hăm hai phút. Lẽ ra anh ta có
thể vặn kim bất cứ giờ nào — bảy giờ kém mười lăm chẳng hạn.”

“Có thể anh ta không biết Protheroe đến đây lúc mấy giờ, hoặc đơn giản

hơn anh ta quên mất đồng hồ chạy nhanh thì sao?”

Griselda không đồng ý.
“Không đâu, nếu anh phạm tội giết người thì anh sẽ hết sức lưu ý những

việc như thế.”

“Mình ạ, mình không hiểu được đâu,” tôi ôn tồn nói, “vì mình chưa bao

giờ làm những chuyện như thế.”

Griselda chưa kịp trả lời thì một cái bóng đổ xuống bàn ăn, rồi một giọng

nói dịu dàng cất lên:

“Xin thứ lỗi, hy vọng tôi không quá đường đột. Nhưng trong tình cảnh

đau thương này — tình cảnh quá đỗi đau thương…”

Đó là hàng xóm của chúng tôi, bà Marple. Chấp nhận lời bỏ qua phép lịch

sự của chúng tôi, bà ta bước qua cửa hông vào phòng, và tôi chìa ghế ra mời
bà ngồi. Trông bà rất xúc động và phấn khích.

“Kinh khủng quá phải không ạ? Tội nghiệp đại tá Protheroe. Có thể ông ta

không phải là người dễ chịu vui vẻ cho lắm và thực ra cũng không được mọi
người yêu mến, nhưng dù sao thì cũng đáng buồn. Nghe nói bị bắn ngay
trong phòng làm việc của mục sư phải không ạ?”

Tôi đáp rằng đúng như vậy.
“Nhưng lúc ấy mục sư không có nhà sao?” bà Marple cật vấn Griselda.
Tôi giải thích mình đã ở đâu.
“Sáng nay cậu Dennis không ở đây hay sao ạ?” bà Marple vừa hỏi vừa

đảo mắt nhìn quanh.

“Dennis đang tự xem mình là thám tử nghiệp dư,” Griselda đáp. “Thằng

bé rất phấn khởi khi tìm ra dấu chân người ở luống hoa trong vườn, và tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.