ÁN MẠNG Ở NHÀ MỤC VỤ - Trang 46

nghĩ nó đã đi báo cảnh sát việc này.”

“Ôi trời,” bà Marple nói. “Sao mà lộn xộn thế nhỉ! Cậu Dennis nghĩ cậu

ấy biết ai là kẻ thủ ác ư? À, tôi cho rằng tất cả chúng ta đều nghĩ mình biết.”

“Ý bà chuyện đó là hiển nhiên sao?” Griselda hỏi.
“Ồ không, tôi không hề có ý đó. Tôi dám chắc rằng mỗi người đều nghĩ

đến một người khác nhau. Do vậy, điều quan trọng là phải có chứng cứ.
Chẳng hạn tôi đây này, tôi hoàn toàn tin chắc mình biết ai đã làm việc đó.
Nhưng tôi phải thừa nhận mình không có chút chứng cứ nào. Ở thời điểm
này, tôi biết mọi người phải hết sức thận trọng về những gì mình phát biểu
— sự phỉ báng mang tính hình sự, người ta gọi thế đúng không? Tôi đã
quyết định là với Thanh tra Slack thì càng phải cực kỳ thận trọng, ông ta đã
gửi giấy báo có thể ông ta đến gặp tôi sáng nay, nhưng vừa rồi ông ta lại gọi
điện thoại bảo rằng xét cho cùng thì chẳng cần thiết.”

“Tôi cho rằng sau vụ bắt giam thì việc ấy không còn cần thiết nữa,” tôi

nói.

“Bắt giam à?” bà Marple nhoài người về phía trước, hai má đỏ bừng vì

phấn khích. “Tôi không biết đã có vụ bắt giam.”

Thật hiếm khi bà Marple lại nắm thông tin chậm hơn chúng tôi, nên tôi

cho rằng chuyện bà ấy muốn biết diễn biến mới nhất là đương nhiên.

“Có vẻ chúng ta đang hiểu lầm nhau,” tôi nói. “Phải — đã có người bị bắt

giam — là Lawrence Redding.”

“Lawrence Redding sao?” bà Marple tỏ ra rất bất ngờ. “Tôi chẳng bao giờ

nghĩ là…”

Griselda hùng hổ ngắt lời:
“Thậm chí bây giờ tôi vẫn không tin. Không, ngay cả khi ông ấy đã thực

sự thú tội.”

“Thú tội ư?” bà Marple nói. “Cô nói anh ta thú tội sao? Ôi trời! Tôi thấy

mình quá hoang mang bối rối, vâng, hoang mang bối rối.”

“Tôi cảm thấy chắc chắn đây là một tai nạn,” Griselda nói. “Mình có nghĩ

vậy không Len? Ý em là cái cách anh ta tự đi nạp mình trông giống như vậy
lắm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.