ÁN MẠNG Ở NHÀ MỤC VỤ - Trang 59

“Thế còn ngày hôm kia?”
“Vào buổi chiều ông Dennis Clement có đến, rồi đến tiến sĩ Stone ghé qua

một lúc. Đến chiều tối thì có một phu nhân.”

“Một phu nhân à?” Melchett ngạc nhiên. “Bà ta là ai?”
Anh quản gia không thể nhớ tên bà ta. Trước giờ anh ta chưa hề gặp

người phụ nữ này. Phải, bà ta có xưng tên, và khi anh ta thưa ràng gia đình
đang dùng bữa tối, bà ta bảo bà có thể chờ, vì vậy anh đưa bà ấy vào phòng
khách nhỏ. Bà ta tìm ông Protheroe chứ không tìm phu nhân. Anh ta thưa
với ông đại tá, và khi vừa ăn xong ông vào ngay phòng khách.

Quý bà ấy ở lại bao lâu? Anh ta nghĩ khoảng nửa tiếng đồng hồ. Ông đại

tá đích thân tiễn bà ra về. À, giờ thì anh ta đã nhớ ra tên bà ấy. Là bà
Lestrange.

Quả là bất ngờ.
“Lạ thật,” Melchett nói. “Đúng là rất kỳ cục.”
Nhưng chúng tôi không nói tiếp chuyện này nữa vì lúc ấy có tin báo bà

Protheroe muốn gập chúng tôi.

Anne nằm trên giường. Mặt bà ta nhợt nhạt nhưng đôi mắt sáng rực, cái nhìn
khiến tôi bối rối — vì nó bộc lộ một quyết tâm không lay chuyển.

Anne nói với tôi:
“Tạ ơn mục sư đã đến ngay lập tức. Tôi nghĩ mục sư đã hiểu tôi định nói

gì khi mời người cùng đi với ông.”

Bà ngập ngừng.
“Tốt nhất là nên kết thúc sớm chuyện này phải không?”
Bà ta khẽ nhếch mép cười vừa kỳ quặc vừa thảm hại. “Tôi cho rằng chính

ông mới là người tôi cần nói chuyện này, đại tá Melchett ạ. Ông thấy đó,
chính tôi là người đã giết chồng tôi.”

Đại tá Melchett ôn tồn nói:
“Bà Protheroe thân mến…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.