ÁN MẠNG Ở NHÀ MỤC VỤ - Trang 68

“Trời đất, tại sao tối hôm qua ông không nói với Slack?”
“Vì ông ta có cho tôi mở miệng đâu,” tôi đáp.
“Vô lý, ông phải nài nỉ chứ.”
“Có thể Thanh tra Slack xử sự với ông hoàn toàn khác hẳn xử sự với tôi.

Tôi không hề có chút cơ hội nào để nài nỉ ông ta.”

“Nói chung đây là một việc kỳ lạ,” Melchett nói. “Nếu có người thứ ba

đến và nhận tội giết người này thì tôi phải vào nhà thương điên mất thôi.”

“Nếu tôi được phép đề xuất…” bà Marple lẩm bẩm.
“Gì kia?”
“Nếu ông kể cho ông Redding nghe việc bà Protheroe nhận tội rồi giải

thích với anh ta rằng ông thực sự không tin bà ấy giết người. Rồi sau đó nếu
ông đến gặp bà Protheroe và bảo rằng Lawrence đã đầu thú — lúc ấy có thể
mỗi người họ sẽ nói ra sự thật với ông. Và sự thật thì có ích, mặc dù tôi dám
chắc là họ không hiểu biết nhiều về bản thân đâu, tội nghiệp.”

“Rất có lý, nhưng chỉ có hai người đó mới có động cơ giết Protheroe mà

thôi.”

“Ô, tôi không định nói vậy đâu, đại tá Melchett,” bà Marple nói.
“Sao, bà nghĩ có thể còn có ai khác nữa à?”
“Ồ vâng, đúng vậy đó,” bà đưa ngón tay ra đếm, “một, hai, ba, bốn, năm,

sáu — phải, có thể là bảy người. Tôi nghĩ ít nhất bảy người có thể rất mừng
rỡ nếu đại tá Protheroe bị trừ khử.”

Viên đại tá nghệt mặt nhìn bà già.
“Bảy người à? Ở làng St. Mary Mead này sao?”
Bà Marple đĩnh đạc gật đầu.
“Ông nhớ cho là tôi không nêu tên ai cả,” bà nói. “Vậy không hay. Nhtmg

tôi e rằng cuộc đời này có quá nhiều cái ác. Một quân nhân tử tế chính trực
và danh giá như ông không thể biết đến những chuyện này đâu, ông đại tá
ạ.”

Tôi nghĩ ông cảnh sát trưởng sắp bị đột quỵ đến nơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.