ÁN MẠNG Ở NHÀ MỤC VỤ - Trang 73

“Ông ấy có quan tâm chuyện này không?” Griselda hỏi.
Cô Cram lúng túng cau mày. “Ông ấy thiệt kỳ lạ, bà chẳng bao giờ nói

chuyện với ông ta được đâu. Lúc nào cũng chỉ nghĩ đến chuyện quá khứ.
Giả sử ông ta có cơ hội ngắm con dao Crippen

*

từng cắt cổ vợ hắn ta thì

ổng cũng không thích bằng ngắm nghía lưỡi dao đồng cũ han rỉ đào được ở
mấy gò mả đó.”

“À, ta phải thú nhận là ta đồng ý với ông ấy,” tôi lên tiếng.
Cô Cram tỏ vẻ không hiểu và hơi khinh khi, sau đó cô lặp lại lời chào và

ra về. Khi cánh cửa khép lại sau lưng cô ta, Griselda lên tiếng:

“Cô ấy không đến nỗi tệ lắm đâu, thật đó mình ạ. Tất nhiên cũng tầm

thường dung tục, nhưng là loại phụ nữ to khỏe và vui tính mà ta không thể
ghét được. Em tự hỏi thật ra điều gì khiến cô ấy tìm đến đây mình nhỉ?”

“Do tò mò thôi.”
“Vâng, em cũng nghĩ vậy. Nào, mình kể em nghe đi Len, em nôn nóng

quá.”

Tôi ngồi xuống và kể tường tận mọi việc xảy ra sáng nay, Griselda thỉnh

thoảng xen vào vài thán từ bày tỏ vẻ ngạc nhiên và quan tâm.

“Rốt cuộc người Lawrence theo đuổi là Anne chứ không phải Lettice!

Chúng ta có mắt mà như mù! Chắc hẳn đó là điều hôm qua bà Marple nói
bóng nói gió, mình có nghĩ vậy không?”

“Có mình ạ,’” tôi vừa nói vừa ngoảnh đi.
Mary bước vào.
“Có hai người mới tới — ở tòa báo, họ nói vậy. Ông có tiếp họ không?”
“Không, dứt khoát là không,” tôi đáp. “Bảo họ đến gập Thanh tra Slack ở

đồn cảnh sát đi.”

Mary gật đầu và quay ra. Tôi nói với theo:
“Chừng nào cô tống khứ được họ thì quay lại đây nhé. Tôi muốn hỏi cô

vài điều.”

Mary lại gật đầu. Vài phút sau cô trở vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.