ÁN MẠNG THÔN TRINH PHỤ - Trang 128

Lão Phan lúc này đột nhiên lên tiếng, Tâm Ma nhếch mép cười khẩy một

cái, rồi lạnh giọng đáp "Thì ta sẽ giết thêm"

"Hey...".
Nghe câu nói của hắn, lão Phan thở dài nói "Chấp niệm của mày quá lớn,

vì không cam tâm chết mà bắt người khác phải chết cùng, như vầy thiệt sự
quá độc ác rồi đó đa".

"Đây không phải lỗi của ta, mà là của hắn, chính là hắn đã tạo ra ta, gián

tiếp gây ra chuyện này".

Tâm Ma vừa nói vừa chỉ tay về phía Đặng Phong, khiến cho Đặng Phong

có chút điêu đứng.

Lúc này tôi cảm thấy nếu không tìm cách chuyển đổi tình thế, có lẽ tâm

lý của Đặng Phong sẽ bị lay động bởi những lời nói kia. Cơ bản Tâm Ma là
một kẻ không đơn giản, những lời hắn nói luôn có mục đích, vì vậy tôi
không thể để hắn đạt mục đích được.

Nghĩ vậy, tôi liền nén đau đớn đứng dậy, kéo tay Đặng Phong và nói

"Đừng đổ tội lỗi cho người khác, nếu lúc đó mày không quấy nhiễu Đặng
Phong, thì làm sao xảy ra cớ sự như ngày hôm nay, mày là tâm ma của cậu
ấy mà".

"Lúc trước nếu như tao không yếu lòng sẽ không bị mày làm nhiễu loạn,

sẽ không gây ra tình trạng như hiện tại, tao cảm thấy vô cùng tội lỗi, vì vậy
tao phải chính tay tiêu diệt mày, như vậy mới xóa được phần nào tội lỗi của
tao".

Ngữ khí của Đặng Phong ngập tràn kích động cùng hối hận.
Ánh mắt của Tâm Ma trừng lớn, hắn có lẽ bị phản tác dụng, nên đứng

sững sờ không nói được gì.

"Đã tới lúc dừng lại mọi chuyện rồi".
Đặng Phong hét lớn, Tâm Ma hừ một cái, quát "Nếu vậy, để coi tụi mày

sống hay là ta?".

"Chấp niệm của mày quá sâu đậm, không thể dùng lời nói để khuyên giải

được, chỉ còn cách đánh cho mày hồn siêu phách tán thôi".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.