ÁN MẠNG THÔN TRINH PHỤ - Trang 130

nữa.

Viễn tưởng mọi chuyện đã kết thúc, ai ngờ một âm thanh bể vụn vang rất

lớn. Cùng lúc đó cỗ sức mạnh trên cổ của tôi cũng dần dần yếu đi.

Cảm thấy có chuyện không ổn, tôi liền nhìn về phía Tâm Ma, hình ảnh

lão Phan đứng bên cạnh, đôi tay chạy rất nhiều máu. Nhưng mà tôi chợt
nhận ra máu đó không phải là của lão Phan, mà là máu của Tâm Ma bắn ra,
hắn vừa bị lão Phan đập nguyên một cái lư hương bự vào đầu.

Do tro nhang trong lư hương là vật trừ tà, khử bỏ oán khí nên cũng có

chút tác dụng với Tâm Ma.

Hắn nhất thời tru lên một tiếng thảm thiết, tro nhang dính vào từng chút

thịt da mục nát khiến cho nó sủi bọt kinh dị. Tâm Ma tựa như phải chịu
dựng rất nhiều đau đớn, tiếng tru của hắn vang lên không đứt.

Âm thanh rất kinh khủng, tôi phải dùng hai tay che lỗ tai lại mới có thể

chịu đựng được.

Lâm bà bà hình như không quan tâm tới thứ âm thanh nhức đầu này, bả

châm nhang, khói nhang lang tỏa khắp mọi nơi, rồi bả niệm gì đó, cuối
cùng chọi mớ nhang vào người Tâm Ma.

Nén nhang vừa chạm vào cơ thể hắn, đã nhanh chóng hóa thành một

ngọn lửa xanh lam kỳ lạ. Lúc này Tâm Ma càng la hét một cách dữ dội
hơn, cơ hồ hắn sắp nổ tung ra.

Chỉ có điều, trong cơn đau đớn tột độ đó, hắn cũng không buông Đặng

Phong ra, cánh tay của hắn càng lúc càng bóp chặt hơn. Như thể muốn kéo
Đặng Phong biến mất theo mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.