ÁN MẠNG TRÊN CHUYẾN TÀU TỐC HÀNH PHƯƠNG ĐÔNG - Trang 101

định viết. Tôi chúc lão ngủ ngon rồi bước ra. Đại tá Arbuthnot vẫn còn
đứng ngoài hành lang. Khoang của ông ta đã được dọn dẹp cho buổi tối,
nên tôi mời ông ta đến khoang của tôi. Tôi kêu hai món uống rồi chúng tôi
đến thẳng đó. Chúng tôi thảo luận về chính trị thế

giới, về chính phủ Ấn Độ, về những bất trắc trong tình hình tài

chính của Anh, Mỹ, và về cuộc khủng hoảng của Wall Street. Tôi không
hảo người Anh lắm, họ quá kiêu kỳ, nhưng ông này thì tôi thích.”

“Ông có nhớ ông ta chia tay ông lúc mấy giờ không?”

“Khá trễ. Tôi áng chừng cũng phải đến hai giờ.”

“Các ông nhận ra là tàu dừng chứ?”

“Ồ, chắc chắn rồi. Chúng tôi hơi thắc mắc, nhìn ra ngoài thấy tuyết rất dày,
nhưng chúng tôi không nghĩ nó nghiêm trọng như

vậy.”

“Chuyện gì xảy ra khi Đại tá Arbuthnot rốt cuộc nói lời chia tay ông?”

“Ông ấy về khoang của mình và tôi gọi phụ trách toa đến làm giường cho
tôi.”

“Ông ở đâu trong lúc ông ấy làm giường?”

“Đứng hút thuốc ngay ngoài cửa ra hành lang.”

“Rồi sau đó?”

“Sau đó tôi lên giường ngủ một giấc tới sáng.”

“Trong buổi tối, ông có bao giờ rời khỏi tàu không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.