ÁN MẠNG TRÊN CHUYẾN TÀU TỐC HÀNH PHƯƠNG ĐÔNG - Trang 106

“Ông ấy có biểu hiện gì bất thường không?”

Ông người hầu suy nghĩ hồi lâu.

“Thôi được. Thưa ông, tôi cảm thấy rất ức.”

“Ức? Ức chuyện gì?

“Dạ, chuyện lá thư mà ông ấy vừa đọc xong. Ông ấy hỏi có phải tôi đặt lá
thư đó vào khoang ông ấy không. Dĩ nhiên tôi nói là tôi không làm chuyện
đó, nhưng ông ấy chửi rủa tôi và tôi làm việc gì cũng bị ông ấy mắng.”

“Điều đó có thường xảy ra không?”

“Ồ, không đâu ạ, như tôi đã nói, ông ấy rất dễ nổi cáu, nhưng còn tùy thuộc
vào điều gì làm ông ấy nổi cáu nữa ạ.”

“Chủ của ông có dùng thuốc ngủ không?”

Bác sĩ Constantine hơi rướn người ra trước.

“Dạ, cứ mỗi khi đi tàu là ông ấy lại dùng ạ. Ông ấy nói nếu không dùng thì
ông ấy không ngủ được.”

“Ông có biết ông ấy thường dùng loại thuốc nào không?”

“Dạ, tôi không thể nói, nhưng tôi biết chắc. Trên chai không có ghi tên
thuốc. Chỉ thấy ghi ‘Thuốc ngủ dùng khi đi nằm’.”

“Tối qua ông ấy có dùng không?”

“Dạ có ạ. Tôi rót sẵn thuốc ra ly, đặt trên chiếc bàn - bồn rửa cho ông ấy.”

“Thế ông có thấy ông ấy uống thuốc không?”

“Dạ không ạ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.