ÁN MẠNG TRÊN CHUYẾN TÀU TỐC HÀNH PHƯƠNG ĐÔNG - Trang 107

“Chuyện gì xảy ra kế tiếp?”

“Tôi hỏi ông ấy có cần gì nữa không, rồi tôi hỏi ông ấy muốn tôi gọi dậy
sáng mai lúc mấy giờ. Ông ấy nói không muốn ai làm phiền, nếu cần, ông
ấy sẽ gọi chuông.”

“Điều đó có là bình thường không?”

“Dạ, rất bình thường, ông ấy thường bấm chuông sai phụ

trách toa đi gọi tôi mỗi khi ông ấy sắp sửa dậy.”

“Ông ấy thường dậy sớm hay dậy muộn?”

“Dạ, còn tùy theo tâm trạng của ông ấy nữa ạ. Đôi khi ông ấy dậy dùng
điểm tâm, đôi khi ông ấy nằm đến tận bữa trưa.”

“Cho nên ông không hề hốt hoảng khi trời đã sáng bưng mà chẳng thấy
lệnh triệu tập?”

“Dạ, đúng thế ạ.”

“Ông có biết chủ ông có kẻ thù không?”

“Dạ có ạ.”

Ông ta nói bằng một giọng vô hồn.

“Làm sao ông biết?”

“Dạ, tôi có nghe ông ấy trao đổi với ông MacQueen về mấy lá thư.”

“Ông có yêu quý chủ của ông không, ông Masterman?”

Khuôn mặt của Masterman càng trở nên vô cảm hơn bao giờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.