ÁN MẠNG TRÊN CHUYẾN TÀU TỐC HÀNH PHƯƠNG ĐÔNG - Trang 111

“Anh ta không rời khoang suốt đêm qua?”

“Dạ, không ạ.”

“Còn ông?”

“Cũng không luôn ạ.”

“Ông có nghe thấy tiếng gì đêm qua không?”

“Dạ không ạ. Ý tôi là không có gì bất thường. Tàu dừng khiến

cho mọi thứ rất yên tĩnh.”

Poirot im lặng một lúc rồi nói:

“Thôi được, tôi nghĩ chẳng còn bao nhiêu điều để hỏi nữa. Ông không thể
rọi chút ánh sáng nào lên thảm họa này sao?”

“Tôi e là không ạ. Tôi xin lỗi, thưa ông.”

“Có bao giờ ông từng nghe chủ của ông và ông MacQueen cãi cọ hay nặng
nhẹ gì với nhau không?”

“Ồ, không có đâu ạ. Ông MacQueen là một người rất dễ mến.”

“Ông làm việc ở đâu trước khi làm cho ông Ratchett?”

“Dạ, tôi làm cho ông Henry Tomlinson ở Grosvenor Square ạ.”

“Tại sao ông rời bỏ ông ấy?”

“Dạ, ông ấy đi Đông Phi và không cần tôi phục vụ nữa ạ.

Nhưng tôi dám chắc ông ấy sẽ nói tốt về tôi, thưa ông. Tôi làm cho ông ấy
khá nhiều năm rồi ạ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.