ÁN MẠNG TRÊN CHUYẾN TÀU TỐC HÀNH PHƯƠNG ĐÔNG - Trang 118

nhưng chẳng lúc nào ông ta lại gần cửa sổ. Và sáng nay thì chiếc cúc nằm
ngay trên tờ tạp chí.

Tôi muốn biết các ông gọi như thế là thế nào đây?”

“Thưa bà, tôi gọi đó là một chứng cứ,” Poirot nhẹ nhàng đáp.

Câu trả lời này có vẻ làm cho bà người Mỹ dịu đi.

“Tôi cứ như bị trêu ngươi nếu ai đó không tin tôi,” bà phân bua.

“Bà đã cung cấp cho chúng tôi một chứng cứ lý thú và giá trị

nhất,” Poirot ngọt ngào nói. “Bây giờ, tôi có thể hỏi bà vài câu được không
ạ?”

“Được quá chứ.”

“Bà từng thấy khó chịu với ông Ratchett đó. Thế thì tại sao bà không chốt
cánh cửa thông hai khoang lại?”

“Tôi chốt rồi đấy chứ!” Bà Hubbard phản pháo lại ngay tức thì.

“Ồ, ra bà đã chốt rồi?”

“Thôi được, thật ra là tôi có nhờ cô em Thụy Điển… cái cô thiệt là dễ
thương ấy… coi giùm xem cánh cửa đã được chốt chưa. Cô ấy nói là chốt
rồi.”

“Vì sao bà không tự coi được?”

“Vì tôi đang nằm trên giường và túi đựng đồ vệ sinh của tôi thì treo ngay ở
tay nắm cửa.”

“Lúc bà nhờ cô ấy coi giùm là vào khoảng mấy giờ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.