ÁN MẠNG TRÊN CHUYẾN TÀU TỐC HÀNH PHƯƠNG ĐÔNG - Trang 141

CHƯƠNG 7

Lời chứng của Bá tước và Bá tước Phu nhân Andrenyi Bá tước và Bá tước
Phu nhân Andrenyi là những người kế tiếp được mời. Tuy nhiên, chỉ có
một mình Bá tước bước vào toa ăn uống.

Nhìn gần, không ai có thể phủ nhận ông ta là một người đàn ông điển trai.
Ông cao ít nhất một thước tám, vai rộng, hông thon. Ông mặc đồ bằng vải
tuýt của Anh may đo rất khéo, và người ta có thể nghĩ ông là người Anh
nếu như ông không có bộ

ria dài và bộ râu mai dọc theo xương gò má.

“Nào, các ông,” ông lên tiếng, “tôi có thể giúp gì các ông đây?”

“Mong ông hiểu cho,” Poirot phân trần, “với sự việc đã diễn ra tôi buộc
lòng phải đặt vài câu hỏi cho tất cả mọi hành khách.”

“Hoàn hảo, hoàn hảo,” ông bá tước dễ dãi nói. “Tôi rất hiểu địa vị của ông.
Nhưng tôi e là tôi và vợ tôi chẳng giúp gì nhiều cho ông. Chúng tôi ngủ
suốt và chẳng nghe thấy gì cả.”

“Ông có biết gì về danh tính của người chết không ạ?”

“Tôi biết đó là ông Mỹ to lớn… cái ông có khuôn mặt hết sức

khó ưa. Vào giờ ăn ông ấy thường ngồi ở bàn kia.”

Nói đoạn ông hất đầu về phía chiếc bàn nơi Ratchett và MacQueen thường
ngồi.

“Đúng, đúng rồi, thưa ông, ông tuyệt đối đúng. Nhưng ý tôi là ông có biết
tên của ông ta không?”

“Không.” Ông bá tước có vẻ rất lúng túng trước câu hỏi của Poirot.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.