ÁN MẠNG TRÊN CHUYẾN TÀU TỐC HÀNH PHƯƠNG ĐÔNG - Trang 144

không biết ngôn ngữ của chúng tôi.”

Ông trả tờ giấy cho Poirot rồi đứng dậy.

“Vợ tôi chắc không cần phải đến đây,” ông tiếp tục. “Cô ấy cũng sẽ nói y
hệt như tôi thôi.”

Một tia sáng ánh lên trong mắt của Poirot.

“Dĩ nhiên, dĩ nhiên rồi,” ông trả lời. “Nhưng dù vậy, tôi vẫn muốn có đôi
lời với bà Bá tước.”

“Tôi đảm bảo với ông là không cần đâu mà.”

Giọng của ông phát ra đầy mệnh lệnh.

Poirot nháy mắt với ông, vẻ hiền hòa.

“Chỉ là một chút thủ tục thôi,” ông giữ đều giọng, “ông hiểu cho, điều đó
rất cần thiết cho báo cáo của tôi.”

“Tùy ông thôi.”

Ông bá tước miễn cưỡng nhượng bộ. Ông phác một động tác chào nhanh,
theo kiểu người nước ngoài rồi rời khoang ăn uống.

Poirot với tay lấy tấm hộ chiếu. Nó có ghi tên và tước hiệu của ông bá tước.
Ông chuyển sang xem xét các nội dung khác… phu nhân tháp tùng. Tên
thánh là Elena Maria; tên thời con gái là Goldenberg; tuổi hai mươi. Một
vết mỡ dây trên hộ chiếu, hẳn là do một viên chức sơ ý.

“Hộ chiếu ngoại giao,” Bouc nhận xét. “Ta phải cẩn thận đừng làm họ
mếch lòng, ông bạn ạ. Những người này chẳng liên quan gì đến vụ án
mạng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.