ÁN MẠNG TRÊN CHUYẾN TÀU TỐC HÀNH PHƯƠNG ĐÔNG - Trang 152

“Anh ấy là bạn hay người quen của ông?”

“Không, tôi chưa từng gặp anh ta trước khi lên cuộc hành trình này. Chúng
tôi nói chuyện vẩn vơ rồi cả hai chợt thấy quan tâm. Theo quy luật thì tôi
không thích người Mỹ… không ưa họ

lắm.”

Poirot mỉm cười, nhớ lại những bình phẩm của MacQueen về

người Anh.

“… Nhưng tôi thấy mến chàng trai này. Anh ta không có những ý tưởng
ngây ngô ngốc nghếch về tình hình Ấn Độ; đó là điều tệ hại nhất ở người
Mỹ… họ quá sức ủy mị và lý tưởng. Anh ta quan tâm đến những gì tôi nói.
Tôi đã có gần ba mươi năm kinh nghiệm về đất nước đó. Và tôi cũng quan
tâm đến những gì anh ta nói về tình hình tài chính của nước Mỹ. Rồi chúng
tôi nói sang vấn đề chính trị thế giới nói chung. Tôi rất ngạc nhiên khi

nhìn đồng hồ thấy đã là hai giờ mười lăm rồi.”

“Đó là thời gian ông dừng cuộc trò chuyện?”

“Vâng.”

“Ông làm gì sau đó?”

“Đi về khoang của tôi và tắt đèn.”

“Giường ông đã được làm sẵn?”

“Vâng.”

“Đó là khoang… xem nào… khoang số 15… chỉ cách một khoang nữa là
đến cuối toa, tính từ toa ăn uống?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.