ÁN MẠNG TRÊN CHUYẾN TÀU TỐC HÀNH PHƯƠNG ĐÔNG - Trang 180

“Vâng.”

“Ai vậy?”

“Tôi đã nói với ông rồi. Tôi không biết. Tôi tỉnh dậy vào khoảng

năm giờ sáng với cảm giác tàu đang dừng một thời gian dài. Tôi bèn mở
cửa nhìn ra hành lang, nghĩ rằng tàu đã đến ga. Tôi thấy có ai đó mặc một
bộ kimono màu đỏ tươi đang đi dọc hành lang.”

“Và cô không biết đó là ai? Người đó tóc vàng, tóc đen hay tóc hoa râm?”

“Tôi không biết. Người phụ nữ đó có đội một chiếc nón chụp và tôi chỉ
thấy sau gáy của người đó thôi.”

“Còn thân hình thì sao?”

“Cao, gầy, tôi nghĩ vậy, nhưng cũng khó nói. Chiếc kimono có thêu hình
rồng.”

“Phải, đúng rồi đấy, hình rồng.”

Ông im lặng một lúc rồi thì thầm với chính mình:

“Không thể hiểu nổi. Không thể hiểu nổi. Tất cả những điều này chẳng có ý
nghĩa gì.”

Rồi ông ngước nhìn lên:

“Tôi không cần phải giữ cô thêm nữa, thưa cô.”

“Ồ!” cô gái có vẻ khá sửng sốt, nhưng cô đứng dậy ngay. Tuy nhiên, ra đến
cửa, cô lưỡng lự một lúc rồi quay lại.

“Bà Thụy Điển… Bà Ohlsson đúng không ạ?… Bà ấy tỏ ra rất lo lắng. Bà
ấy nói ông bảo bà ấy là người cuối cùng thấy ông kia còn sống. Tôi tin rằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.