ÁN MẠNG TRÊN CHUYẾN TÀU TỐC HÀNH PHƯƠNG ĐÔNG - Trang 186

“Đó là chiếc áo bằng vải flannel màu xanh đậm, thưa ông.”

“Bà cứ nói tiếp đi. Tôi chỉ đùa chút thôi. Thế là bà đến chỗ bà Công chúa.
Và bà đã làm gì khi đến đó?”

“Dạ, tôi xoa bóp cho bà ấy. Sau đó tôi đọc sách cho bà ấy nghe.

Tôi đọc không hay nhưng Lệnh bà nói thà đọc vậy còn hơn không. Nó giúp
Lệnh bà dễ ngủ hơn. Khi bắt đầu buồn ngủ, bà bảo tôi đi về. Tôi bèn gập
sách lại, trở về khoang của mình.”

“Bà có biết khi đó là mấy giờ không?”

“Dạ không.”

“Thôi được, vậy bà ở chỗ bà Công chúa khoảng bao lâu?”

“Dạ khoảng nửa tiếng ạ.”

“Tốt, bà nói tiếp đi.”

“Đầu tiên, tôi đưa đến cho Lệnh bà một tấm chăn phụ lấy từ

khoang của tôi. Mặc dù tàu được sưởi nhưng vẫn rất lạnh ạ. Tôi trùm chăn
cho Lệnh bà. Bà chúc tôi ngủ ngon. Tôi rót sẵn cho Lệnh bà ít nước suối.
Rồi tôi tắt đèn đi về.”

“Rồi sau đó?”

“Dạ chẳng còn gì nữa ạ. Tôi về khoang của mình và ngủ.”

“Bà có gặp ai ngoài hành lang không?”

“Dạ không.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.