ÁN MẠNG TRÊN CHUYẾN TÀU TỐC HÀNH PHƯƠNG ĐÔNG - Trang 20

riêng có đôi mắt là phủ nhận giả định này. Chúng nhỏ, sâu và quỷ quyệt.
Mà không chỉ có thế. Trong lúc trao đổi với người trẻ

tuổi, người đàn ông đảo mắt nhìn quanh phòng. Trong khoảnh khắc, ánh
mắt lão dừng lại ở Poirot, và chỉ trong một giây đó thôi đôi mắt ấy đã toát
ra một tia hiểm ác kỳ lạ đi kèm với một sự căng thẳng bất thường.

Rồi lão đứng dậy.

“Trả tiền đi, Hector,” lão giục.

Giọng lão hơi khàn khàn. Nó mang một âm điệu khó chịu, nhỏ nhẹ nhưng
âm hiểm.

Khi Poirot gặp lại người bạn của ông tại phòng chờ, hai người đàn ông kia
cũng đang rời khách sạn. Hành lý của họ đã được đưa xuống. Người trẻ
đang giám sát hoạt động này. Giờ thì anh ta đang mở cánh cửa kính và nói:

“Ông Ratchett, tất cả sẵn sàng rồi.”

Người già ầm ừ xác nhận rồi bước ra.

Eh bien? Ông nghĩ gì về hai người này?”

“Họ là người Mỹ,” Bouc đáp.

“Hẳn là người Mỹ rồi. Ý tôi hỏi ông nghĩ họ là người như thế

nào?”

“Người trẻ có vẻ khá dễ chịu.”

“Còn người kia?”

“Ông bạn ạ, nói thật với ông, tôi chẳng quan tâm đến ông ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.