ÁN MẠNG TRÊN CHUYẾN TÀU TỐC HÀNH PHƯƠNG ĐÔNG - Trang 203

“Đúng là hung khí,” ông xác nhận. “Nó khớp với mọi vết thương.”

“Tôi xin ông đấy, ông bạn, ông đừng nói như thế.”

Ông bác sĩ có vẻ sửng sốt.

“Chúng ta đã ngập chìm trong những chi tiết trùng hợp rồi.

Hai người đã quyết đâm ông Ratchett đêm qua. Sẽ là quá trùng hợp nếu
mỗi người họ lựa chọn cùng một loại hung khí.”

“Về điều này thì có lẽ sự trùng hợp không lớn như ông tưởng đâu,” ông bác
sĩ nói. “Có đến hàng vạn con dao găm nhại kiểu phương Đông như thế này
được vận chuyển đến các chợ ở

Constantinople.”

“Ông làm tôi an tâm đôi chút, nhưng chỉ chút xíu thôi,” Poirot nói. Ông
trầm tư nhìn cánh cửa trước mặt. Rồi ông nhấc chiếc túi ra, thử vặn tay
nắm. Cánh cửa không suy suyển. Trên tay nắm khoảng ba tấc là chiếc chốt
cửa. Poirot kéo nó tụt ra rồi thử

mở lần nữa, nhưng cánh cửa vẫn đóng chặt.

“Chúng ta đã chốt nó từ phía bên kia, ông còn nhớ chứ,” ông bác sĩ nói.

“Đúng vậy,” Poirot tỏ ra lơ đãng. Có vẻ như ông đang suy nghĩ

chuyện gì khác. Chân mày ông nhíu lại như gặp chuyện nan giải.

“Cũng khớp, đúng không?” Bouc nói. “Hung thủ đã đi qua khoang này. Khi
hắn đóng cánh cửa thông khoang thì hắn sờ

thấy chiếc túi. Hắn chợt nảy ra một ý, nhanh chóng nhét con dao đẫm máu
vào đó. Sau đó, không hề biết mình đã đánh thức bà Hubbard, hắn chuồn ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.