ÁN MẠNG TRÊN CHUYẾN TÀU TỐC HÀNH PHƯƠNG ĐÔNG - Trang 216

Bà im lặng hồi lâu rồi nói tiếp:

“Với một kẻ như hắn, ông có biết tôi muốn làm gì không? Tôi muốn ra lệnh
cho các tôi tớ của tôi: ‘Đánh chết cái tên đó đi, rồi vứt xác hắn ra bãi rác
cho ta.’ Ông ạ, đó là cách hành xử phổ biến khi tôi còn trẻ.”

Poirot vẫn không nói gì, chỉ chăm chú lắng nghe.

Bà nhìn ông, chợt trở nên gay gắt.

“Ông không nói gì cả, ông Poirot. Tôi đang tự hỏi ông nghĩ gì đây?”

Ông nhìn thẳng vào bà.

“Thưa bà, tôi nghĩ rằng sức mạnh của bà nằm ở ý chí chứ

không nằm trong hai tay của bà.”

Bà nhìn xuống đôi tay gầy khẳng khiu, kết thúc bởi bàn tay có móng vàng
như vuốt, với các ngón đeo đầy nhẫn.

“Đúng vậy,” bà nói. “Tôi không còn sức lực ở đây… không còn nữa. Tôi
không biết mình nên tiếc hay nên mừng.”

Rồi bà đột ngột bước trở vào trong khoang, nơi bà người hầu đang bận rộn
sắp sửa lại va-li.

Bà Công chúa cắt ngang những lời cáo lỗi của Bouc.

“Ông không cần phải cáo lỗi, thưa ông,” bà nói. “Một án mạng đã diễn ra.
Tất nhiên cần phải có những hành động cần thiết.

Cũng bình thường thôi mà.”

Vous êtes bien amiable, Madame.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.