ÁN MẠNG TRÊN CHUYẾN TÀU TỐC HÀNH PHƯƠNG ĐÔNG - Trang 221

cứ nằng nặc nghĩ rằng tôi có biết điều gì đó trong vụ việc nhơ nhớp này,
liên quan đến cái chết của một

người mà tôi chưa từng gặp trước đây.”

“Cô đang vẽ chuyện ra đấy, thưa cô.”

“Không, tôi chẳng vẽ chuyện gì ra cả. Nhưng tôi cảm thấy quá nhiều thời
gian đã bị mất do cứ nói quanh co thay vì đi thẳng vào vấn đề.”

“Và cô không muốn mất thời gian. Đúng rồi, cô muốn đi thẳng vào vấn đề.
Cô thích phương pháp trực tiếp.

Eh bien,

tôi sẽ cho cô cái phương pháp

trực tiếp đó. Tôi sẽ hỏi cô ý nghĩa một số từ mà tôi đã nghe lỏm được trong
chuyến đi từ Syria. Tôi đã xuống tàu ở ga Konya để làm cái việc mà người
gọi là “

stretch the legs”.

Trong đêm vắng, giọng của cô và Đại tá Arbuthnot đã vọng đến tai tôi: ‘
Không phải bây giờ. Không phải lúc này. Khi nào xong đã.

Khi nào mọi chuyện qua đi…’ Cô nói những lời này là ý gì, thưa cô?”

Cô gái bình tĩnh đáp:

“Ông nghĩ tôi ám chỉ việc… giết người sao?”

“Tôi mới là người đang hỏi cô, thưa cô.”

Cô gái thở dài, suy nghĩ hồi lâu. Rồi, như thể vừa tỉnh dậy, cô nói:

“Những lời này có ý của chúng, thưa ông, nhưng ý này tôi không nói được
với ông. Tôi chỉ có thể lấy danh dự đảm bảo với ông rằng trong đời tôi, tôi
chưa từng nhìn thấy ông Ratchett đó cho đến khi tôi gặp ông ta ở trên tàu.”

“Và… cô từ chối giải thích những lời đó?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.