ÁN MẠNG TRÊN CHUYẾN TÀU TỐC HÀNH PHƯƠNG ĐÔNG - Trang 225

“Nhảm nhí. Vô lý quá. Đại tá Arbuthnot mà gây tội ác thì đó là điều khó tin
nhất trần đời, đặc biệt là một tội ác hung bạo như

vậy.”

Bản thân Poirot cũng cảm thấy muốn đồng ý với cô. Nhưng thay vào đó,
ông nói:

“Tôi phải nhắc cô rằng cô không biết rõ ông ấy lắm, thưa cô.”

Cô nhún vai.

“Tôi biết khá rõ kiểu người như ông ta.”

Ông nói rất ôn tồn.

“Cô vẫn chưa trả lời tôi về ý nghĩa những lời này: ‘Khi nào mọi chuyện qua
đi.’”

Cô gái lạnh lùng nói:

“Tôi không có gì để nói thêm.”

“Không sao,” Hercule Poirot nói. “Tôi sẽ tự tìm ra.”

Ông cúi chào và rời khỏi khoang, khép cửa lại phía sau.

“Vậy có khôn ngoan lắm không, ông bạn?” Bouc hỏi. “Ông đã đánh động
cô ta. Và, qua cô ta, ông cũng đánh động cả ông Đại tá.”

Mon ami,

nếu ông muốn bắt thỏ thì ông phải bỏ một con chồn sương vào

trong hang, và nếu con thỏ ở trong đó thì nó sẽ

chạy ra. Đó chính là điều tôi đang làm.”

Họ bước vào khoang của bà Hildegarde Schmidt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.