ÁN MẠNG TRÊN CHUYẾN TÀU TỐC HÀNH PHƯƠNG ĐÔNG - Trang 263

“Cả tôi cũng vậy,” Bá tước tiếp lời. “Tôi xin lấy danh dự thề với ông rằng
đêm qua Helena không hề rời khỏi khoang. Cô ấy uống thuốc ngủ đúng y
như tôi đã trình bày. Cô ấy tuyệt đối và hoàn toàn vô tội.”

Poirot nhìn hết chồng rồi vợ.

“Tôi thề danh dự đấy,” Bá tước lặp lại.

Poirot khẽ lắc đầu.

“Dù vậy ông vẫn sửa lại tên trên hộ chiếu?”

“Ông Poirot,” Bá tước thống thiết nói. “Hãy nghĩ cho hoàn cảnh của chúng
tôi. Tôi làm sao chịu nổi nếu vợ tôi bị dây vào một vụ

án hình sự ghê rợn như vậy. Cô ấy vô tội, tôi biết điều đó. Và cô ấy đã
không nói dối. Do quan hệ của cô ấy với gia đình Armstrong, cô ấy sẽ lập
tức bị nghi ngờ. Cô ấy sẽ bị chất vấn, có

lẽ sẽ bị bắt giữ nữa. Sự trớ trêu đã đưa chúng tôi lên cùng chuyến tàu với
lão Ratchett đó cho nên tôi cảm thấy chắc chắc sẽ là như

vậy, nhưng có điều là… Thưa ông, tôi thừa nhận là đã nói dối ông… vâng,
nói dối tất cả mọi chuyện, nhưng chỉ trừ chuyện này ra: vợ tôi không hề rời
khỏi khoang đêm qua.”

Sự thống thiết của ông khiến người ta khó mà bài bác.

“Tôi đâu nói là không tin ông, thưa Bá tước,” Poirot từ tốn nói.

“Tôi biết dòng họ ông là một dòng họ kiêu hãnh và lâu đời. Thật nghiệt ngã
cho ông nếu như phu nhân bị dây dưa vào một vụ án hình sự chẳng lấy gì
làm hay ho. Nhưng nếu vậy thì ông giải thích như thế nào đây về chiếc
khăn tay của phu nhân trong khoang của Ratchett?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.