ÁN MẠNG TRÊN CHUYẾN TÀU TỐC HÀNH PHƯƠNG ĐÔNG - Trang 295

Giọng bà vụt tắt khi Poirot đứng dậy.

Ông phụ trách toa lượn lờ ở thềm cửa.

“Ông có cho phép tôi đứng đây không ạ?”

“Dĩ nhiên rồi, Michel.”

Poirot lấy giọng.

“Thưa các ông, các bà, tôi xin nói bằng tiếng Anh vì tôi nghĩ

mọi người ở đây đều biết chút ít ngôn ngữ này. Chúng tôi ở đây để điều tra
về cái chết của Samuel Edward Ratchett, bí danh là Cassetti. Có hai lời giải
khả tín cho vụ án này. Tôi xin trình bày chúng ra trước tất cả quý vị, và tôi
sẽ nhờ ông Bouc và bác sĩ

Constantine ở đây phán xét giùm xem lời giải nào là đúng.

“Giờ thì tất cả quý vị đều đã biết các sự kiện của vụ án. Sáng nay, ông
Ratchett được phát hiện bị đâm chết. Ông được cho là còn sống ít nhất là
đến 12g37 tối qua, khi ông nói chuyện với phụ

trách toa qua cửa khoang của ông. Một chiếc đồng hồ trong túi áo pyjama
của ông đã được tìm thấy trong tình trạng móp méo và đứng ở 1g15. Bác sĩ
Constantine, người đã khám nghiệm tử thi, cho rằng thời gian ông Ratchett
chết là từ nửa đêm cho đến hai giờ sáng. Nửa tiếng sau lúc nửa đêm, như
quý vị đều biết, tàu đã bị kẹt lại do bão tuyết. Sau thời gian này, không ai
có thể ra khỏi
tàu.

“Lời chứng của ông Hardman, vốn là thành viên của một văn phòng thám
tử New York (nhiều cái đầu quay sang nhìn Hardman), cho thấy rằng không
ai có thể đi qua khoang của ông (khoang số 16 ở sát cuối toa) mà ông ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.