ÁN MẠNG TRÊN CHUYẾN TÀU TỐC HÀNH PHƯƠNG ĐÔNG - Trang 298

“Không, thưa bà. Tôi nghĩ bà đã nghe gã kia chui qua… nhưng nghe một
cách vô thức. Lát sau bà mơ thấy ác mộng, trong đó bà thấy có một người
đàn ông trong khoang bà. Bà giật mình tỉnh dậy và bấm chuông gọi phụ
trách toa.”

“Ừ nhỉ, tôi nghĩ cũng có thể lắm,” bà Hubbard thừa nhận.

Công chúa Dragomiroff đang nhìn Poirot chằm chặp.

“Ông giải thích sao về lời chứng của người hầu tôi, thưa ông?”

“Rất đơn giản, thưa bà. Người hầu của bà nhận ra chiếc khăn tay tôi đưa bà
ấy xem là của bà, bà ấy bèn tìm cách che chắn cho

bà một cách vụng về. Bà ấy quả có va phải gã kia, nhưng sớm hơn, vào lúc
tàu ở ga Vincovci. Bà ấy bịa ra rằng đã thấy hắn muộn hơn với ý quẫn là
tạo cho bà một bằng chứng ngoại phạm vững chắc.”

Bà Công chúa cúi đầu.

“Ông đã nghĩ ra được mọi thứ, thưa ông. Tôi… tôi rất phục ông.”

Một khoảng im lặng.

Rồi tất cả giật bắn người khi bác sĩ Constantine bất chợt giộng lên bàn.

“Không,” ông hét lên. “Không, không, nghìn lần không! Giải thích đó
không vững chút nào. Nó sơ suất ở hàng chục tình tiết nhỏ. Án mạng không
diễn ra như thế. Ông Poirot hẳn phải biết rõ điều đó.”

Poirot nhìn ông bác sĩ bằng ánh mắt kỳ lạ.

“Tôi sẽ còn phải trình bày lời giải thứ hai của mình,” ông nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.