ÁN MẠNG TRÊN CHUYẾN TÀU TỐC HÀNH PHƯƠNG ĐÔNG - Trang 38

“Nhưng nếu vậy thì ông Bouc chuyển đi đâu?”

“Thưa, ông ấy đã chuyển sang toa tàu từ Athens vừa mới được thả lại.”

Poirot bèn đi tìm ông bạn. Bouc gạt ngang các phản đối của ông.

“Có gì đâu. Có gì đâu. Như vậy sẽ tiện hơn. Ông đi suốt đến Anh nên tốt
hơn cả là ông nên ở toa suốt đến Calais. Phần tôi thì

ở đây là tốt lắm rồi. Yên tĩnh hơn nhé. Toa này hầu như trống lốc, chỉ có
mỗi tôi và một ông bác sĩ nhỏ bé người Hy Lạp. Mà này, ông bạn, đêm nay
kinh khủng thật nhỉ! Nghe nói nhiều năm nay mới có một trận tuyết lớn cỡ
đó. Hy vọng ta không bị

kẹt lại. Tôi không thích vậy chút nào.”

Tàu rời ga đúng phóc vào lúc 9g15. Trước đó không lâu, Poirot đứng dậy,
chúc bạn mình ngủ ngon rồi theo hành lang đi về toa của mình phía đối
diện, ngay cạnh toa ăn uống.

Vào ngày thứ hai của cuộc hành trình, những rào cản đã được dỡ bỏ. Đại tá
Arbuthnot đang đứng ở cửa khoang của mình chuyện trò với MacQueen.

Thấy Poirot, MacQueen bỏ dở câu chuyện đang nói. Trông anh có vẻ rất
ngạc nhiên.

“Sao thế?” anh thốt lên. “Tôi tưởng ông đi rồi chớ. Ông nói là ông xuống
tàu ở Belgrade mà.”

“Ông hiểu lầm tôi rồi,” Poirot mỉm cười, nói. “Tôi nhớ ra rồi, ta đang nói
dở chuyện này lúc tàu xuất phát từ Stamboul.”

“Nhưng còn hành lý của ông… Nó đâu mất cả rồi?”

“Nó được chuyển sang khoang khác, chỉ thế thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.