ÁN MẠNG TRÊN CHUYẾN TÀU TỐC HÀNH PHƯƠNG ĐÔNG - Trang 40

Hubbard đến phương Đông, và bà nghĩ như thế nào về người Thổ, về tính
cẩu thả của họ và điều kiện đường sá của họ.

Cánh cửa kế bên họ đột ngột mở ra và một nam phục vụ cao gầy bước ra
ngoài. Poirot thoáng thấy Ratchett đang ngồi trên giường. Lão cũng thấy
Poirot. Khuôn mặt lão sa sầm và đanh lại.

Rồi cánh cửa được khép lại.

Bà Hubbard khều Poirot ra xa xa.

“Ông biết không, tôi thấy sợ cái người đàn ông đó. Ồ, không phải là ông
người hầu đâu - người kia cơ - ông chủ ấy. Chính là ông chủ, đúng vậy! Có
gì đó không ổn ở người đàn ông này. Con gái tôi luôn bảo rằng tôi có linh
tính. Nó nói: ‘Mẹ mà đã nghi gì thì là y chang như vậy.’ Nó nói như thế
đấy. Tôi có linh tính về

cái gã đàn ông này. Hắn ở ngay sát tôi nên tôi không thích chút nào cả. Tối
qua, tôi phải lèn chặt cánh cửa thông hai khoang. Tôi tin là tôi đã nghe thấy
hắn thử xoay tay nắm cửa. Ông biết không, tôi sẽ không ngạc nhiên nếu gã
này là một tên sát nhân… loại trộm cướp trên tàu mà ta vẫn thường đọc
trên báo đó. Nghe có vẻ điên rồ, nhưng tôi dám nói như vậy đó. Tôi sợ cái
gã đó chết khiếp! Con gái tôi nói cuộc hành trình của tôi sẽ

thuận lợi, nhưng chẳng hiểu sao tôi lại thấy không vui. Nghe có vẻ điên rồ,
nhưng tôi cảm thấy sắp có chuyện gì đó. Bất cứ

chuyện gì. Và tôi nghĩ không hiểu sao cái anh chàng trẻ tuổi tốt tính ấy lại
chịu làm thư ký cho gã đó.”

Đại tá Arbuthnot và MacQueen đang theo hành lang tiến về

phía họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.