ÁN MẠNG TRÊN CHUYẾN TÀU TỐC HÀNH PHƯƠNG ĐÔNG - Trang 41

“Về khoang của tôi đi,” MacQueen đang nói. “Bây giờ cũng chưa phải trễ
lắm. Về chính sách của các ông ở Ấn Độ tôi muốn góp ý như sau…”

Hai người băng qua, theo hành lang đi về khoang của MacQueen.

Bà Hubbard chúc Poirot ngon giấc.

“Chắc tôi lên giường ngay, đọc sách chút đỉnh,” bà nói. “Chúc ông ngủ
ngon.”

“Chúc bà ngủ ngon, thưa bà.”

Poirot vào khoang của ông, ngay kế bên khoang lão Ratchett.

Ông thay đồ rồi leo lên giường, đọc linh tinh trong nửa giờ rồi sau đó tắt
đèn.

Ông thức dậy bốn giờ sau đó, thức dậy một cách đột ngột. Ông biết điều gì
đã đánh thức ông: một tiếng rên lớn, gần như một tiếng thét, từ một nơi nào
đó rất gần. Cùng lúc đó, một tiếng chuông lảnh lót vang lên.

Poirot ngồi dậy, bật đèn. Ông nhận ra đoàn tàu đang dừng lại, hình như là ở
một nhà ga.

Tiếng thét làm ông hơi hoảng, ông sực nhớ đến lão Ratchett ở

khoang ngay sát bên. Ông ra khỏi giường, mở hé cửa, vừa đúng lúc phụ
trách toa đang hấp tấp đến gõ cửa khoang lão Ratchett.

Poirot để hé cửa theo dõi. Phụ trách toa gõ cửa lần hai. Có tiếng chuông
vang lên và ánh sáng bật lên ở một cánh cửa khác ở xa hơn. Phụ trách toa
quay đầu nhìn.

Cùng lúc đó, một giọng nói vọng ra từ khoang kế bên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.