ÁN MẠNG TRÊN CHUYẾN TÀU TỐC HÀNH PHƯƠNG ĐÔNG - Trang 43

“tách” khi ông ta xả bồn rửa mặt, tiếng vòi nước chảy, rồi một tiếng “tách”
nữa khi bồn rửa mặt được chốt lại. Có tiếng bước chân ngoài hành lang,
tiếng lệt xệt của một người đi dép ngủ.

Hercule Poirot thao thức nhìn lên trần. Tại sao sân ga ngoài kia lại im ắng
thế? Cổ họng ông khô ran. Ông đã quên lấy một chai nước suối. Ông lại
nhìn đồng hồ. Mới chỉ quá một giờ kém mười lăm. Tại sao không gọi phụ
trách toa mang nước suối đến nhỉ? Ngón tay ông với lên nút bấm chuông,
nhưng ông ngừng lại vì trong sự im ắng, ông nghe có tiếng reng, ông ấy
không thể

cùng lúc phục vụ cho nhiều người.

Reng… Reng… Reng…

Tiếng chuông vang lên nữa, rồi nữa. Ông ấy đâu rồi nhỉ? Có ai

đó đã mất kiên nhẫn.

Reng reng…

Ai đó hẳn đang vịn chặt ngón tay lên nút chuông.

Đột nhiên, có tiếng chân hối hả đi về phía cánh cửa không xa khoang của
Poirot.

Rồi có những giọng nói cất lên: Giọng cung kính, biết lỗi của phụ trách toa
và một giọng nữ nằng nặc, liến thoắng.

Bà Hubbard.

Poirot bất giác mỉm cười.

Cuộc đấu khẩu - nếu như có thể gọi là như thế - diễn ra mất một lúc. Tỉ lệ
là chín mươi phần trăm lời lẽ của bà Hubbard và mười phần trăm lời lẽ của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.