ÁN MẠNG TRÊN CHUYẾN TÀU TỐC HÀNH PHƯƠNG ĐÔNG - Trang 49

Cô gái có vẻ như sực tỉnh, nhận ra rằng cô ta đang nói chuyện

với một người xa lạ, một người nước ngoài mà cho đến tận sáng nay, cô ta
cũng mới chỉ trao đổi chưa tới vài câu.

Cô bật cười, một kiểu cười lịch thiệp và giữ kẽ.

“Được thôi… Cái bà lớn tuổi ấy chẳng hạn. Chắc ông cũng có để ý đến bà
ấy. Một bà lão rất xấu, nhưng khá là cuốn hút. Bà ta chỉ cần nhấc một ngón
tay lên và yêu cầu điều gì đó bằng một giọng lịch sự thì cả đoàn tàu sẽ lăn
bánh ngay.”

“Nó cũng sẽ lăn bánh nhờ bạn tôi, ông Bouc,” Poirot đáp lời.

“Nhưng đó là vì ông ta là giám đốc tuyến, chứ chẳng phải vì ông ta có cá
tính gì ghê gớm.”

Mary Debenham mỉm cười.

Buổi sáng trôi qua. Nhiều người, gồm cả Poirot, vẫn trụ lại trong toa ăn
uống. Lúc này, mọi người đã trở nên chan hòa để

thời gian trôi qua dễ chịu hơn. Poirot nghe được thêm một đống chuyện về
con gái bà Hubbard và những thói quen trong cả cuộc đời của ông
Hubbard, nay đã quy tiên. Từ buổi sáng ông ta thức dậy, bắt đầu bữa điểm
tâm bằng món ngũ cốc, cho đến buổi tối ông ta đi nằm, xỏ chân vào một
trong những đôi vớ mà bà Hubbard vẫn thường đan cho chồng.

Vào lúc ông đang nghe câu chuyện rắm rối về mục tiêu truyền giáo của bà
Thụy Điển thì một người phụ trách toa bước vào, đến ngay sát Poirot.

Pardon, Monsieur.

“Vâng?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.