ÁN MẠNG TRÊN CHUYẾN TÀU TỐC HÀNH PHƯƠNG ĐÔNG - Trang 55

Khi nổi khùng lên thì họ rất khỏe.” Ông ta gật gù một cách hiểu biết đến
mức mọi người đều nghĩ bản thân ông hẳn đã từng có một kinh nghiệm cá
nhân nào đó.

“Tôi cũng có vài điều khả dĩ đóng góp cho kho kiến thức của ông,” Poirot
nói. “Ông Ratchett có nói chuyện với tôi hôm qua.

Theo như tôi hiểu thì ông ta nói tính mạng ông ta đang bị đe dọa.”

Bumped off…

hình như người Mỹ hay dùng thành ngữ này thì phải,”

Bouc nói. “Vậy thì đó không phải là một phụ nữ. Đó là một ‘

gangster’ hay

một ‘ gunman’”.

Ông chef de train có vẻ hơi phật ý vì lý thuyết của ông vừa bị

gạt phăng.

“Nếu là như thế thì có vẻ như vụ này đã được họ tiến hành một cách rất
nghiệp dư,” Poirot đánh giá.

Giọng điệu của ông thể hiện một sự phản bác rất chuyên nghiệp.

“Có một người Mỹ to con ở trên tàu,” Bouc nói, tiếp tục đeo đuổi giả
thuyết của mình, “một người trông bình thường nhưng ăn mặc rất gớm.
Hắn nhai kẹo cao su… Trong giới đàng hoàng không ai lại như thế. Ông
biết tôi nói về ai rồi chứ?”

Ông phụ trách toa - người mà Bouc vừa hỏi - gật đầu.

Oui, Monsieur,

giường số 16. Nhưng không thể là anh ta được.

Anh ta ra vào khoang thì tôi phải thấy chứ ạ.”

“Có thể ông không thấy. Có thể ông không thấy. Nhưng ta sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.