ÁN MẠNG TRÊN CHUYẾN TÀU TỐC HÀNH PHƯƠNG ĐÔNG - Trang 75

và một vài mẩu giấy đã được thiêu thành tro; cạnh đó còn có hai que diêm
đã đốt.

Ông bác sĩ nhấc chiếc ly rỗng lên ngửi.

“Đây là lời giải thích cho việc không phản ứng của nạn nhân,”

ông nhẹ nhàng nói.

“Rượu à?”

“Vâng.”

Poirot gật đầu. Ông nhặt hai que diêm lên, chăm chú quan sát chúng.

“Ông có manh mối gì chăng?” ông bác sĩ nhỏ nhắn háo hức hỏi.

“Hai que diêm này có hình dạng khác nhau. Có một que dẹt hơn que kia.
Ông thấy không?”

“Loại này lấy trên tàu,” ông bác sĩ nói, “trong vỏ bằng giấy cứng.”

Poirot sờ sẫm các túi của Ratchett. Ông lấy ra một hộp diêm rồi chăm chú
so sánh.

“Que diêm dày hơn là do Ratchett đánh,” ông nhận xét. “Để

xem coi ông ta có giữ hộp diêm dẹt không.”

Nhưng việc lục soát không phát hiện thêm được một hộp diêm nào khác.

Đôi mắt của Poirot lia quanh khoang. Chúng sáng và bén như

mắt chim. Có thể nhận thấy rằng không có gì thoát khỏi sự dò xét của ông.

Với một tiếng reo nhỏ, ông cúi xuống sàn, nhặt lên vật gì đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.