ÁN MẠNG TRÊN SÔNG NILE - Trang 114

Khi đoàn khách quay lại tàu Karnak, Linnet đã ngạc nhiên thốt lên: “Có

điện tín cho em.”

Cô nhanh chóng chụp lấy và xé mở nó ra.
“Tại sao vậy – em không hiểu – khoai tây, củ cải đường – điều này là sao

đây, Simon?”

Simon vừa bước tới nhìn qua vai cô thì có một giọng nói giận dữ cất lên:

“Xin lỗi, bức điện tín đó là của tôi.” Và ngài Richetti giật mạnh nó lại từ
tay cô, vừa nhìn cô đầy tức giận.

Linnet ngơ ngác một thoáng, rồi đưa lại phong thư.
“Ồ, Simon ơi, em thật là ngốc! Tên là Richetti – chứ không phải

Ridgeway – và dù gì đi nữa bây giờ tên em cũng không còn là Ridgeway.
Em phải xin lỗi mới được.”

Rồi cô theo sau nhà khảo cổ học về phía cuối tàu.
“Tôi thật sự xin lỗi, ông Richetti. Ông cũng biết tên tôi trước khi kết hôn

là Ridgeway, nhưng tôi cưới chưa được bao lâu, và do đó…”

Cô ngừng lại, cười lúng liếng, mời mọc ông cười lại vì lỗi của cô dâu

mới.

Nhưng Richetti thản nhiên ‘không vui’. Nữ hoàng Victoria ở hoàn cảnh

không được chấp thuận nhất cũng không thể trông có vẻ trơ tráo hơn thế.
“Phải đọc cẩn thận tên chứ. Không thể tha thứ cho sự bất cẩn trong những
việc như thế này được.”

Linnet cắn môi và đỏ bừng mặt. Cô không quen với việc lời xin lỗi của

mình lại bị đáp trả như thế. Cô quay đi và giận dữ nói khi đi cùng Simon:
“Những người Ý này thật không đáng ủng hộ chút nào.”

“Không sao đâu, em yêu; chúng ta hãy đi xem con cá sấu to màu ngà em

thích đi.”

Và họ cùng nhau lên bờ.
Poirot trong lúc nhìn đôi vợ chồng đi lên cầu tàu thì nghe thấy một tiếng

thở dài hắt ra. Ông quay lại và thấy Jacqueline de Bellefort ngay bên cạnh.
Tay cô đang nắm chặt lan can. Biểu hiện của cô khi cô quay về phía ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.