ÁN MẠNG TRÊN SÔNG NILE - Trang 126

“Nhấn chuông đi Simon. Em muốn thêm một ly nữa.”
Simon ngước mắt lên khỏi tờ tạp chí và khẽ khàng: “Những người phục

vụ đã đi ngủ rồi. Đã quá nửa khuya rồi đấy.”

“Em nói rồi, em muốn một ly nữa.”
Simon vẫn nhẹ nhàng: “Em đã uống đủ rồi đấy, Jackie.”
Cô lượn lờ quanh chỗ anh.
“Chuyện này liên quan gì đến anh?”
Anh nhún vai: “Không có liên quan gì.”
Cô nhìn anh trong giây lát rồi nói tiếp: “Có chuyện gì vậy, Simon? Anh

sợ à?”

Simon không trả lời, thay vào đó anh lại đưa tờ tạp chí lên.
Cornelia lẩm bẩm: “Ôi – trễ đến thế rồi cơ à… tôi… phải…”
Cô gái khốn khổ trở nên lúng túng, làm rớt cái đê…
Jacqueline ra lệnh: “Không được đi ngủ. Tôi muốn có một người phụ nữ

ở bên cạnh – để ủng hộ tôi.” Cô lại phá lên cười. “Cô có biết Simon ở đằng
kia sợ gì không? Anh ta sợ tôi sẽ kể cho cô nghe câu chuyện về cuộc đời
tôi.”

“Ồ, thật thế sao?”
Cornelia đang trở thành nạn nhân của các tình cảm mâu thuẫn. Cùng lúc,

cô cảm thấy thật sự bối rối nhưng cũng có phần hồi hộp. Simon Doyle
trông sao… sao mà xấu thế.

“Đúng, đây là một câu chuyện rất buồn,” Jacqueline nói; cô xuống giọng

chế giễu. “Anh ta đối xử với tôi rất tệ, có phải vậy không, Simon?”

Simon Doyle lạnh lùng đáp lại: “Đi ngủ đi, Jackie. Em say quá rồi đấy.”
“Nếu anh cảm thấy bối rối, Simon yêu quý, tốt hơn hết anh nên rời khỏi

đây đi.”

Simon Doyle nhìn cô. Bàn tay đang cầm quyển tạp chí run lên tí chút,

nhưng anh vẫn thẳng thừng nói: “Anh vẫn ở đây đấy.”

Cornelia tiếp tục lắp bắp lần thứ ba: “Tôi thật sự phải… trễ quá rồi…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.