ÁN MẠNG TRÊN SÔNG NILE - Trang 143

hơn.”

Cornelia rụt rè thêm vào: “Tôi nghĩ anh Doyle buồn cho cô ấy. Anh

Doyle nói… khá nhẹ nhàng. Anh ấy nói tất cả là lỗi của anh ấy… rằng anh
ấy đã đối xử tệ bạc với cô de Bellefort. Anh ấy… anh ấy thật sự rất dễ
thương.”

Hercule Poirot gật gù suy nghĩ. “Bây giờ nói về khẩu súng.” Viên thám

tử tiếp tục. “Chuyện gì đã xảy ra với nó?”

Cornelia đáp: “Cô ấy làm rớt khẩu súng.”
“Và sau đó?”
Fanthorp giải thích việc anh quay lại để tìm nó như thế nào, nhưng cuối

cùng không kiếm ra.

Poirot nói: “À há! Bây giờ chúng ta bắt đầu đến đầu mút của vấn đề. Tôi

mong anh hãy cho chúng tôi biết thật chính xác nhé. Hãy kể cho tôi chính
xác điều gì đã xảy ra.”

“Cô de Bellefort đã làm rơi nó. Rồi cô ấy dùng chân đá nó đi.”
Cornelia giải thích thêm: “Cô ấy có vẻ ghét khẩu súng. Tôi hiểu những gì

cô ấy nghĩ.”

“Anh nói là khẩu súng văng vào gầm ghế trường kỷ. Bây giờ phải cẩn

thận đây. Cô de Bellefort không nhặt khẩu súng lên trước khi rời khỏi
phòng sao?”

Cả Fanthorp và Cornelia đều khẳng định điều đó.
“Chính xác. Hai bạn hiểu đấy, tôi đang tìm kiếm sự chính xác. Giờ thì

chúng ta đi đến một điểm. Khi cô de Bellefort rời khỏi phòng, khẩu súng
vẫn nằm dưới ghế, và, vì cô de Bellefort không ở một mình – anh Fanthorp,
cô Robson hay cô Bowers ở cùng cô ấy – cô ấy không có cơ hội để quay lại
lấy khẩu súng sau khi đã rời phòng. Anh Fanthorp, lúc đó là mấy giờ, khi
anh quay lại tìm khẩu súng?”

“Chắc hẳn là trước mười hai giờ rưỡi.”
“Và mất bao nhiêu thời gian khi anh và bác sĩ Bessner khiêng anh Doyle

ra khỏi phòng cho tới lúc anh quay lại tìm khẩu súng?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.