ÁN MẠNG TRÊN SÔNG NILE - Trang 144

“Khoảng năm phút… hoặc hơn một chút.”
“Vậy thì trong khoảng năm phút đó, có người đã lấy khẩu súng nằm

khuất tầm mắt ra khỏi gầm ghế. Người đó không phải là cô de Bellefort. Ai
đây nhỉ? Rất có khả năng người lấy khẩu súng chính là kẻ đã giết cô Doyle.
Ta cũng có thể giả định rằng, người này đã nghe trộm hay nhìn thấy những
việc đã xảy ra trước đó.”

Fanthorp phản đối: “Tôi không hiểu bằng cách nào ông lại kết luận như

thế.”

Hercule Poirot đáp: “Bởi vì anh vừa mới kể rằng khẩu súng nằm khuất

tầm mắt ở dưới ghế dài. Do đó rất khó tin là nó được phát hiện một cách
tình cờ.
Nó phải được lấy đi bởi một người biết rõ vị trí của nó. Như vậy,
người này phải có vai trò gì đó trong chuyện này.”

Fanthorp lắc đầu: “Tôi không thấy ai cả khi tôi đi ra ngoài boong tàu,

trước lúc tiếng súng nổ.”

“À, nhưng anh đi ra cửa ở bên mạn phải.”
“Vâng. Cùng phía với ca-bin của tôi.”
“Thế thì nếu có ai đó ở bên mạn trái nhìn qua kính thì anh sẽ không thấy

người đó.”

“Vâng.” Fanthorp thừa nhận.
“Ngoài cậu bé người Nubia còn có ai nghe tiếng nổ nữa không?”
“Theo tôi biết thì không.”
Fanthorp tiếp tục: “Ông thấy đấy, các cửa sổ ở đây đều đóng. Vì hồi chập

tối, bà Van Schuyler cảm thấy gió lùa. Cánh cửa xoay cũng đóng. Tôi
không tin người ta có thể nghe thấy tiếng nổ. Nó chỉ giống như một tiếng
bật nắp chai mà thôi.”

Race nhìn nhận: “Nãy giờ theo tôi biết, dường như không có ai nghe thấy

tiếng nổ còn lại – tiếng súng giết chết cô Doyle.”

“Đó là điều chúng ta sẽ xem xét ngay bây giờ,” Poirot nói. “Đến lúc này

chúng ta vẫn còn bận tâm về cô de Bellefort. Chúng ta phải nói chuyện với
cô Bowers. Nhưng trước khi mọi người đi,” viên thám tử ra hiệu cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.