ÁN MẠNG TRÊN SÔNG NILE - Trang 175

Bà Otterbourne, trong bộ đồ batik nhẹ nhàng, nối bước theo sau cô con

gái của mình. Bà làm chứng cho lời khẳng định của Rosalie rằng cả hai mẹ
con cùng đi ngủ trước mười một giờ. Bản thân bà không nghe thấy điều gì
khác lạ trong đêm. Bà không thể nói rằng Rosalie có rời ca-bin của họ hay
không, về vụ giết người, bà đứng về phía đông.

Bà thốt lên,: “Một đam mê tội lỗi! Một bản năng nguyên thủy – được

giết người! Đồng hành với bản năng tình dục. Cô gái đó, Jacqueline, mang
nửa dòng máu Latin, nóng tính, nghe theo những băn năng sâu thẳm nhất
của con người, đeo bám, rồi thì rút súng ra…”

“Nhưng Jacqueline de Bellefort không bắn cô Doyle. Chúng tôi biết chắc

điều đó. Việc này đã được chứng thực,” Poirot giải thích.

Bà Allerton nói liền sau khi đã lấy hơi: “Thế thì là chồng cô ấy. Sự khát

máu và bản năng tình dục – một tội ác thuộc về tình dục. Có nhiều ví dụ
nổi tiếng lắm.”

“Anh Doyle bị bắn ở chân và anh ấy gần như không thể di chuyển được

– xương bị vỡ,” đại tá Race giải thích. “Anh ấy đã ở cùng với bác sĩ
Bessner cả đêm.”

Bà Allerton thậm chí còn thất vọng hơn. Bà lùng sục trong đầu óc mình

một cách hi vọng và nói.

“Dĩ nhiên rồi. Tôi thật ngốc! Cô Bowers!”
“Cô Bowers?”
“Đúng. Lẽ thường mà. về mặt tâm lý thì hoàn toàn rõ ràng. Sự ức chế!

Một cô gái trinh trắng bị ức chế! Bị mất trí bởi hình ảnh của hai người này
– một anh chồng và cô vợ trẻ yêu nhau đắm say. Dĩ nhiên là cô ấy rồi! Cô
ấy thuộc dạng – bẩm sinh không có nét gì hấp dẫn, đáng trân trọng. Trong
quyển sách của tôi, Cây nho khô cằn…”

Đại tá Race khéo léo ngắt lời: “Những gợi ý của bà thật hữu ích, bà

Otterbourne. Chúng tôi phải tiếp tục công việc của mình. Cám ơn bà rất
nhiều.”

Ông lịch sự tiễn bà ra cửa và quay lại day trán.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.