ÁN MẠNG TRÊN SÔNG NILE - Trang 19

“Tất nhiên là nó như vậy đấy, bạn thân mến! Lát nữa có thể cậu sẽ cảm

thấy chán khủng khiếp và đơn điệu. Nhưng cùng lúc đó, cậu vẫn tận hưởng
được cảm giác thuận lợi trong tầm tay. Chỉ có tớ là phân vân, tớ thật sự thắc
mắc điều gì sẽ xảy ra khi cậu xuống phố gập một biển hiệu ‘Đường cấm’.”

“Đừng ngốc nghếch thế, Joanna.” Ngay khi đó Huân tước Windlesham

vào cùng tham gia với họ, Linnet quay qua anh và nói: “Joanna đang nói
những điều khó nghe với em.”

“Đùa thôi mà, bạn thân mến, đùa thôi mà,” Joanna mơ hồ đáp lại khi cô

đứng dậy khỏi chiếc ghế.

Cô không xin phép để rút khỏi cuộc nói chuyện, chỉ đứng dậy bỏ đi. Và

cô bị bắt gặp bởi ánh nhìn của Windlesham.

Anh im lặng trong một, hai phút rồi sau đó đi thẳng vào vấn đề.
“Em đã quyết định chưa, Linnet?”
Linnet từ tốn trả lời: “Em đâu phải là loài cầm thú, phải không anh? Em

nghĩ, nếu em chưa đoan chắc, em phải trả lời là ‘Không’…”

Anh ngắt lời cô: “Đừng nói như thế chứ. Em sẽ có thời gian – bao nhiêu

là tùy em. Nhưng anh nghĩ, em cũng biết mà, chúng ta sẽ hạnh phúc bên
nhau.”

Linnet vẫn như con nít cô cãi bướng: “Anh thấy đấy, bản thân em vẫn

vui vẻ – đặc biệt với tất cả những thứ này.” Cô đưa tay lên chỉ: “Em muốn
cải tạo Wode Hall thành một căn nhà đồng quê thật sự lý tưởng, và em nghĩ
em sẽ làm nó tươi đẹp, anh có nghĩ vậy không?”

“Đúng, thật là đẹp. Kế hoạch này thật hay. Mọi thứ đều hoàn hảo. Em

thật thông minh, Linnet.”

Anh dừng trong giây lát rồi tiếp tục: “Em có thích Charltonbury không?

Hẳn nhiên là nó cần được nâng cấp và mọi thứ tương tự như vậy – nhưng
đúng là em rất giỏi về những việc như thế. Và em còn thích thú với chuyện
này nữa.”

“Sao thế, Charltonbury quá tráng lệ rồi mà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.