ÁN MẠNG TRÊN SÔNG NILE - Trang 194

20

MỌI NGƯỜI TUÂN THỦ đi vào phòng ăn theo từng người hay từng cặp.
Dường như ai nấy đều có một cảm giác chung là nếu hăm hở ngồi xuống
bàn ăn sẽ không may lộ ra sự vô cảm. Người này nối tiếp người kia bước
vào và ngồi xuống bàn của họ trong một không khí có vẻ hối lỗi.

Tim Allerton đến sau vài phút khi mẹ của anh đã yên vị. Trông anh có vẻ

hơi nóng nảy rồi anh càm ràm: “Con ước gì chúng ta đừng đi chuyến đáng
sợ này.”

Bà Allerton lắc đầu buồn bã.
“Ô, con yêu, mẹ cũng thế. Đứa con gái dễ thương kia! Tất cả dường như

thật lãng phí. Mẹ đang nghĩ đến việc ai đó nhẫn tâm bắn cô ấy. Đối với mẹ,
người nào làm điều đó thật là kinh khủng. Và con bé tội nghiệp kia nữa.”

“Jacqueline ư?”
“Đúng, mẹ thấy thương nó. Trông nó thật đau khổ.”
“Phải dạy cho cô ấy không được đi lung tung rồi làm mất súng ống như

thế chứ,” Tim lạnh lùng nói trong lúc đang lấy bơ.

“Có lẽ cô ấy đã không được nuôi dưỡng tốt.”
“Ô, vì Chúa, mẹ đừng mang tấm lòng người mẹ ra mà xem xét.”
“Tim, con nóng tính quá đấy.”
“Con như thế đó. Ai mà không như vậy?”
“Mẹ không thấy có điều gì phải phật ý cả. Chỉ là quá buồn thôi.”
Tim khó chịu: “Mẹ toàn nhìn dưới con mắt tình cảm không vậy! Điều mà

mẹ dường như không nhận ra đó là không hề có sự đùa giỡn trong chuyện
giết người đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.